Khương Lạc Trần cảm khái nói:"Có thể nói như vậy, trên thực tế, giới thế tục, không phải là bị cổ tộc ẩn thế nắm trong tay sao? Năm đó tôi không rõ sư phụ tôi nói câu nói kia là có ý gì, hiện tại tôi hiểu, phiến thiên địa này quá mức áp lực."
Nội tâm Vương Bác Thần cũng vô cùng áp lực, bất kể là ai, khi biết được mình sinh ra là vật thí nghiệm, cũng sẽ cảm giác được áp lực.
Một số thứ, trước khi không biết sẽ không để ý, nhưng khi biết chân tướng, sẽ càng làm cho người ta khó chịu.
Đây chính là chân tướng mình muốn tra được sao?
Vậy năm đó mẹ có biết tất cả những điều này không?
Trong lòng Vương Bác Thần khó chịu, nếu như mẹ biết hết thảy, vậy năm đó bà còn làm như vậy, lại là vì cái gì?
"Cậu cũng không cần quá để ý, ai không phải quân cờ? Tôi yên lặng nhiều năm như vậy, không phải cũng là sau khi cảm thấy tuyệt vọng mới cam lòng sa đọa sao?"
Khương Lạc Trần cười cười, tiếp tục nói:"Cậu có biết tại sao tôi lại tự tin như vậy không? Bởi vì tôi nhìn thấy hy vọng trong cậu. Có lẽ, chúng ta có thể đánh cược một lần, tuy rằng cậu so với sư phụ tôi, kém không phải là một chút xíu. Nhưng cậu có được hai loại thần huyết, có lẽ đây chính là hy vọng lật bàn của chúng ta, mặc dù cậu hiện tại chỉ là thức tỉnh dị huyết của nhà họ Vương.
"Cậu có biết vì sao năm đó Kinh Hồng lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-chu-o-re/3676192/chuong-971.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.