Chương trước
Chương sau
“Cậu!!!”

Cổ Hàn giống bị người tát một bạt tai, cả khuôn mặt đỏ bừng, ông ta vẫn là lần đầu tiên bị người nhục nhã như vậy.

“Anh đến nói với cậu ta.”

Cổ Hàn hung dữ trợn mắt liếc Cổ Hách.

Không còn cách nào, ai bảo Cổ Hách là gia chủ, bây giờ chỉ có thể nuốt cơn giận này.

Cổ Hách khó khăn nói: “Em Hàn, này không tốt lắm?”

Cổ Hàn tức giận, cắn răng thấp giọng quát lớn: “Anh cứ nói chuyện bình thường với cậu ta, sợ cái gì!”

Cổ Hách cười khan nói: “Vậy, vậy được, anh thử xem.”

Quản gia Tông Hán bên cạnh an ủi: “Gia chủ, ngài cứ nghe Nhị Gia đi, dù sao cũng chỉ là nói chuyện tâm sự mà thôi.”

Cổ Linh Linh nhìn cha mình giống như là một con rối gỗ, trong lòng càng thất vọng vô cùng.

Cô ta vì sao muốn đào hôn? Cũng là bởi vì đám cưới này là Cổ Hàn sắp xếp, cha cô ta căn bản không có quyền lên tiếng gì, chi thứ hai nắm mọi thứ trong tay.

Nhưng cô ta nhìn thấy dáng vẻ khúm núm của cha mình, lại có chút hận rèn sắt không thành thép.

Đây là nguyên nhân cô ta muốn tòng quân, huấn luyện đội nữ.

Bởi vì từ nhỏ cô ta đã nhìn thấy, chính là cha mình mềm yếu có thể bị chèn ép, chi thứ hai bá đạo cường thế.

“Trước không nên đánh nữa, Vương Bác Thần, chúng ta ngồi xuống nói chuyện thật tốt, oan gia nên giải không nên kết, cần gì phải đánh sống đánh chết chứ?”

Cổ Hách bị Cổ Hàn đẩy lên trước, vừa cười vừa nói.

Nhìn có vẻ không chút khôn ngoan, cũng không có chút khí phách nào của gia chủ nhà họ Cổ.

“Vậy thì dừng tay trước đi.”

Vương Bác Thần thản nhiên nói, rồi lại hỏi: “Ai phái người đến nhà họ Tống?”

Ninh Danh và hai vị Võ Hoàng nhà họ Cổ dừng tay, nhưng hai vị Võ Hoàng nhà họ Cổ đều khiếp sợ nhìn Ninh Danh.

Tên này, thế mà lại là Ninh lão đầu!

Ông ta sao lại chạy đến bên cạnh Vương Bác Thần rồi?

Ông ta có mục đích gì?

Ông Vương và ông Lưu trong lòng vô cùng khiếp sợ, lập tức ý thức được nơi này có thứ mà bọn họ không biết, rất có thể liên quan đến sự thay đổi quyền lực nhà họ Cổ!

Chẳng lẽ là, gia chủ muốn mượn tay Vương Bác Thần, diệt trừ Nhị Gia sao?

Này…

Hai người hít vào một hơi, nhìn về phía dáng vẻ khúm núm nhát gan sợ phiền phức của Cổ Hách, đến giờ này, gia chủ vẫn còn đang diễn sao?

Thật là có thể nhẫn, nên nhẫn nhịn nhiều năm như vậy!

Ngay cả con gái của mình cũng bị xem thành công cụ cưới hỏi, ông ta vẫn có thể nhịn xuống.

Nếu như Nhị Thái Gia chết, Cổ Hàn thật sự là đối thủ của Cổ Hách sao?

Hai người liếc nhìn nhau, thức thời không nói gì, tình hình hiện tại, chỉ có thể suy đoán là hiểu rõ nhưng giả vờ hồ đồ.


Dựa theo sắp xếp của Cổ Hách, ý là để Vương Bác Thần phối hợp ông ta khống chế nhà họ Cổ, cũng không có ý để Vương Bác Thần giết người.

Thật không ngờ Vương Bác Thần vừa đến đã đánh Cổ Minh Nguyên, ngay sau đó tại chỗ giết một vị Võ Vương cung phụng!

Vương Bác Thần mới là một thanh niên hai mươi mấy tuổi, lòng dạ thế mà lại sâu như vậy!

Khó trách cậu ấy có thể trở thành Thiên chủ!

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.