“Cậu!!!”
Cổ Hàn giống bị người tát một bạt tai, cả khuôn mặt đỏ bừng, ông ta vẫn là lần đầu tiên bị người nhục nhã như vậy.
“Anh đến nói với cậu ta.”
Cổ Hàn hung dữ trợn mắt liếc Cổ Hách.
Không còn cách nào, ai bảo Cổ Hách là gia chủ, bây giờ chỉ có thể nuốt cơn giận này.
Cổ Hách khó khăn nói: “Em Hàn, này không tốt lắm?”
Cổ Hàn tức giận, cắn răng thấp giọng quát lớn: “Anh cứ nói chuyện bình thường với cậu ta, sợ cái gì!”
Cổ Hách cười khan nói: “Vậy, vậy được, anh thử xem.”
Quản gia Tông Hán bên cạnh an ủi: “Gia chủ, ngài cứ nghe Nhị Gia đi, dù sao cũng chỉ là nói chuyện tâm sự mà thôi.”
Cổ Linh Linh nhìn cha mình giống như là một con rối gỗ, trong lòng càng thất vọng vô cùng.
Cô ta vì sao muốn đào hôn? Cũng là bởi vì đám cưới này là Cổ Hàn sắp xếp, cha cô ta căn bản không có quyền lên tiếng gì, chi thứ hai nắm mọi thứ trong tay.
Nhưng cô ta nhìn thấy dáng vẻ khúm núm của cha mình, lại có chút hận rèn sắt không thành thép.
Đây là nguyên nhân cô ta muốn tòng quân, huấn luyện đội nữ.
Bởi vì từ nhỏ cô ta đã nhìn thấy, chính là cha mình mềm yếu có thể bị chèn ép, chi thứ hai bá đạo cường thế.
“Trước không nên đánh nữa, Vương Bác Thần, chúng ta ngồi xuống nói chuyện thật tốt, oan gia nên giải không nên kết, cần gì phải đánh sống đánh chết chứ?”
Cổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-chu-o-re/3676164/chuong-943.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.