Chương trước
Chương sau
Bao Chức bĩu môi, trong lòng tính toán ở đâu tìm được tên thầy đồng lừa đảo kia trên máy bay kia.

Anh ta vốn là gọi Cổ Linh Linh đi giúp mình xả giận, không ngờ lại bị Cổ Linh Linh bắt đi làm công.

Trong thế hệ thanh niên của nhà họ Cổ, anh ta cảm thấy Cổ Linh Linh trượng nghĩa, mặc dù tính tình có kém một chút, những cũng hiếp hiền sợ ác.

Tam thế tổ dù là ăn chơi trác táng, nhưng mà anh ta vẫn luôn xem thường lớp thanh niên bắt nạt kẻ yếu sợ kẻ mạnh nhà họ Cổ, anh ta cảm thấy ăn chơi trác táng cũng phải có giới hạn, bắt nạt kẻ yếu, sợ hãi kẻ mạnh là hạ tiện nhất.

Sau đó chính là cưỡng ép dân nữ, ví dụ như cái loại Tống Nguyên Lễ, anh ta cảm thấy quả thật là làm mất mặt con em nhà giàu.

Ăn chơi trác táng thì ăn chơi trác táng, muốn cám dỗ người đẹp, chẳng phải dùng tiền đập vào là được sao, lừa gạt hãm hại xem là cái gì?

Đương nhiên, loại hình ăn chơi trác táng lý tưởng nhất của tam thế tổ, chính là loại hình Tào Thực, Phan An, Vệ Giới ở cổ đại, mặc dù không có tài như người ta, nhưng mọi người đều là con nhà giàu sang, có thể so thơ văn được.

Tam thế tổ từng nói với người rằng mơ ước lớn nhất của anh ta đời này, chính là làm con em nhà giàu ăn chơi trác táng hàng đầu, văn vẻ như Tống Ngọc, Phan An.

Anh ta mặc dù là tên ăn chơi trác táng, nhưng lại xem thường những tên ăn chơi trác táng nhà họ Cổ kia, đều là mấy thứ không ra gì, quả thật là bôi xấu con em nhà giàu ăn chơi trác táng.

Cho nên, người anh ta gọi điện gọi đến chính là Cổ Linh Linh, kết quả đúng lúc bị Cổ Linh Linh phải đến sân bay đón người bắt đi làm công. Sân bay còn không đón được người, Cổ Linh Linh trực tiếp mang theo anh ta chặn người trên đường.

“Linh Linh à, tôi nói cô học ai tốt không học, cứ phải học con hổ cái Hàn Tĩnh kia, cô ta theo bộ đội huấn luyện đến mức ngực cũng mọc trong não rồi, cô cũng không thể giống như cô ta được? Chỉ cần cô ta có hơi chút nữ tính, tôi cũng không đến nỗi đào hôn.”

Bao Chức thở dài một hơi, càu nhàu nói: “Cô nói tôi kết hôn là lấy vợ, cũng không phải tìm anh em kết nghĩa. Hổ cái Hàn kia cơ thể luyện còn lớn hơn tôi, ngực cũng như miếng sắt, cô nói tôi kết hôn với cô ấy khác gì sờ đàn ông chứ, tôi có ham muốn gì? Lấy vợ không thể lấy một người mềm mại sao.”

“Tra nam câm miệng, anh chính là sợ chị Tĩnh không cho anh trêu hoa ghẹo nguyệt câu tam đáp tứ mà thôi.”

Cổ Linh Linh không chút lưu tình vạch trần gương mặt thật của Bao Chức, cười lạnh nói: “Chị Tĩnh đã đến đây rồi, ngàn dặm tìm chồng, xem anh còn chạy trốn đi đâu.”

Bao Chức lập tức nổi trận lôi đình, thở hổn hển quát: “Cổ Linh Linh, cô mẹ nó có phải là đầu óc có bệnh không, cô không biết hổ cái Hàn kia hận không thể giết chết tôi sao? Cô tự mình chơi đi, ông đây không theo cô nữa!”

Cổ Linh Linh một cước đạp Bao Chức ngã xuống đất, lạnh lùng nói: “Rơi vào trong tay tôi, anh còn chạy được sao? Còn dám lắm miệng, chặt hai chân anh."

“Linh Linh, chị Linh Linh, bà cô ơi, cô thả tôi đi được không? Hổ cái Hàn thật sự sẽ giết tôi…”

Bao Chức còn chưa nói hết, Cổ Linh Linh trực tiếp tìm một cuộn băng keo từ trong xe ra, dán lên miệng Bao Chức.

Đúng lúc này, bộ đàm bên hông Cổ Linh Linh vang lên.

“Cô hai, không hay rồi, có hai người khả nghi xâm nhập vào mộ địa gia tộc rồi.”

Cổ Linh Linh lấy Hàn Tĩnh làm gương, muốn vào quân đội gia tộc không cho phép, cho nên phong cách ăn mặc một năm bốn mùa trong nhà là quân trang, tác phong làm việc cũng lấy bộ đội làm chuẩn.

Lạ đời nhất là, cô ta có điện thoại cũng không dùng, thường niên dùng bộ đàm.

“Được, mấy người không cần bứt dây động rừng, tôi lập tức chạy đến.”

Nếu không thể hóa giải kịp thời, nhà họ Cổ sẽ cửa nát nhà tan.

“Rồng là thủ lĩnh của lân trùng, vua của hải tộc, kiệt ngạo bất tuân nhất, há có thể để người phàm khống chết. Nếu như chỉ là hấp thụ long khí nhất thời, cũng không ảnh hưởng. Mà nhà họ Cổ hấp thụ long khí núi Trường Bạch đến hơn sáu trăm năm, con rồng này há có thể chịu được?”

Vương Bác Thần nhìn long huyệt mộ phần tổ tiên nhà họ Cổ, lạnh lùng cười: “Huống chi long mạch núi Trường Bạch năm đó bị Mãn Thanh chiếm lấy, lập nên ba trăm năm cơ nghiệp, đã sức cùng lực kiệt, long linh đã sớm có oán khí, bây giờ phúc linh biến thành oán linh, nhà họ Cổ sớm muộn cũng có chuyện.”

Ninh Danh hỏi: “Thiên chủ, vậy nhà họ Cổ còn có lối thoát không? Chẳng lẽ nói nhà họ Cổ cũng chỉ còn đường chết thôi sao?"

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.