Chương trước
Chương sau
“Tinh thần lực? Xin Thầy Vương nói rõ.”

Bao gồm cả Hoa Mạnh Trường, bảy người có y thuật đứng đầu điện Huyền Hồ, lũ lượt dùng lễ của đệ tử, cúi người bái lạy Vương Bác Thần.

Vương Bác Thần nói: “Các người bây giờ luyện thuốc, chỉ là thủ đoạn luyện thuốc của phàm tục, vì vậy độ nóng của lửa, tinh luyện thuốc, phong lò... chỉ có thể thông qua thủ đoạn bình thường để khống chế, chỉ có thể dựa vào kinh nghiệm, dựa vào ba loại thủ đoạn nhìn – ngửi – nghe để phán đoán. Nhưng đây chỉ là thủ đoạn phàm tục, thiết nghĩ các người bây giờ đã cảm nhận được, lợi dụng những thủ đoạn này, có lúc sẽ lực bất tòng tâm, cuối cùng thiếu một chút gì đó, không thể hoàn toàn khống chế được thuốc.”

Hoa Mạnh Trường gật đầu nói: “Đúng là như vậy, khi tôi luyện thuốc, tuy độ nóng, công dụng của thuốc đều có thể khống chế một cách chuẩn xác, nhưng vẫn chỉ có thể thông qua ngoại vật để đạt được, vẫn không đạt tới hiệu quả lý tưởng nhất. Cho dù khống chế lửa tốt hơn nữa, nhưng vẫn sẽ xuất hiện tình trạng lửa quá lớn hoặc quá nhỏ, khi tinh luyện thuốc cũng sẽ có tồn tại tạp chất. Tôi cũng từng thử, lợi dụng thủ đoạn khoa học của bây giờ, thông qua phương pháp vi mô để khống chế, nhưng một mặt giá quá cao hại nhiều hơn lợi, mặt khác sẽ ảnh hưởng đến hiệu quả của thuốc, tốn quá nhiều thời gian.”

Hai mắt Khấu Thanh sáng lên, nói: “Lễ nào tinh thần lực mà Thầy Vương nói, có thể giải quyết những tình huống này?”

Vương Bác Thần gật đầu, nói: “Không sai, tinh thần lực có thể khiến ông hoàn toàn cảm nhận được thuộc tính của thuốc, cảm nhận được sự thay đổi của thuốc. Đồng thời, ông còn có thể thông qua tinh thần lực để khống chế lửa, ông muốn độ lửa gì thì sẽ dựa vào ý của ông. Điều này sẽ giống như việc ông đặt tư duy của ông vào phương diện dược liệu, ông muốn khiến nó ngưng kết lúc nào thì có thể ngưng kết lúc đó, hoàn toàn dựa vào ý thức của ông.”

Bùi Đăng Khoa kích động nói: “Tôi hiểu rồi, chẳng trách Thầy Vương có thể khống chế thời gian phong lò, thì ra là gia trì tinh thần lực của mình ở phương diện dược liệu, như vậy thì có thể khống chế tốt sự phát huy của thuốc, khi nào phong lò cũng sẽ không bị ảnh hưởng.”

Hoa Mạnh Trường khó xử nói: “Thầy Vương, vậy cách này chúng tôi có thể phát tán rộng rãi không?”

Vương Bác Thần gật đầu nói: “Các người có thể chọn ra một vài người, bảo bọn họ tu luyện công pháp này. Nhưng yêu cầu của tôi là bọn họ tuyệt đối trung thành với nước R, nếu không tôi thà để cho thất truyền cũng không thể lưu truyền ra ngoài! Các người có thể tiếp xúc với bên phía Thần Thiên Các, phương diện này bọn họ có kinh nghiệm.”

Bảy người liếc nhìn nhau, hô hấp không khỏi trở nên dồn dập.

Nếu là bọn họ, chắc chắn sẽ không nguyện ý giao thủ đoạn thần tiên này ra ngoài, không ngờ Vương Bác Thần không hề giữ lại, yêu cầu duy nhất là trung thành với nước R!

Bảy người cùng lúc quỳ xuống, ba quỳ chín lạy, cắt lòng bàn tay của mình, thề rằng: “Cảm ơn Thầy Vương, đây là phúc nước R. Bảy người chúng tôi nguyện tôn thầy Vương làm thầy, lấy thầy Vương làm sư tổ mới của liên minh y học của nước R, mãi mãi không phản bội, người làm trái lời thề này sẽ bị sét đánh, linh hồn mãi mãi không được siêu sinh.”

Vương Bác Thần không có từ chối việc quỳ lạy của bọn họ, từ bây giờ, anh mượn y thuật, bắt đầu thật sự khai tông lập phái!

Bảy người này chính là đệ tử đời đầu tiên của anh!

Chuyện này có ý nghĩa to lớn.

Đồng thời có nghĩa, bắt đầu từ bây giờ, quan hệ mật thiết không thể tách rời của liên minh y học và thế gia hào tộc sẽ hoàn toàn chấm dứt.

Liên minh y học lập lại sư tổ, điều này đại biểu cho liên minh y học hoàn toàn cắt đứt với thế gia hào tộc, không còn thừa nhận địa vị thống trị của thế gia hào tộc ở liên minh y học nữa.

Tuy bắt nguồn của liên minh y học vẫn là thế gia hào tộc, nhưng sau này bên phía thế gia hào tộc cũng chỉ là sự bắt nguồn.

Liên minh y học, hoàn toàn tiến vào thời đại của Vương Bác Thần!

Vương Bác Thần hờ hững nói: “Nếu các người đã quyết tâm lập tôi làm tổ, vậy tôi sẽ truyền “đại điển y đạo”, liên minh y học đời đời bảo vệ nước R, người làm trái, tôi nhất định sẽ rút ra hồn phách của người đó, luyện chế thành dược nô, mãi mãi không được siêu sinh.”

Bảy người vui mừng, vội vàng nói: “Xin tuân theo lệnh của sư phụ.”

“Được rồi, đứng dậy đi, tôi không nhúng tay vào chuyện của liên minh y học, vẫn lấy Hoa Mạnh Trường đứng đầu, sáu người còn lại phù tá Hoa Mạnh Trường, nếu còn xuất hiện chuyện nội gián, bảy người cùng nhau chịu phạt.”

Vương Bác Thần đồng thời cũng đang cảnh cáo, những năm nay, nội gián của liên minh y học cũng sắp bị thế lực bên ngoài thâm nhập thành cái rây rồi.


Bây giờ chuyện cần phải làm đầu tiên là loại bỏ những con sâu mọt ở nội bộ liên minh y học.

“Yêu cầu của tôi là mặc kệ là ai, một khi phát hiện có hiện tượng thông đồng với địch, nên bắt thì bắt, nên giết thì giết. Các người không xử lý được thì tôi xử lý. Cá nhân thông đồng với địch, giết. Cả gia tộc thông đồng với địch, diệt cả tộc đó. Tuyệt đối không nhân nhượng!”

Vương Bác Thần lạnh lùng nói.

Liên minh y học hiện nay giống như bệnh nhân bị bệnh nghiêm trọng, buộc phải dùng thuốc mạnh.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.