Vương Bác Thần biết chuyện này là Trần Yên Nhiên hãm hại mình, nhưng mà anh không có bất kỳ chứng cớ nào, cũng sẽ không có người tin.
Cho dù là chính anh cũng đang hoài nghi.
Bản thân y thuật của anh siêu giỏi, cho dù là thuốc gì, chỉ cần vào miệng lập tức có thể cảm giác được.
Nhưng lúc này đây, anh không có cảm giác được hai ly rượu kia không đúng chỗ nào.
Đây mới thật sự là chỗ kỳ quái, cũng là chỗ không cách nào giải thích.
Tửu lượng của anh, anh biết, huống chi anh còn là người đứng đầu hiện nay của giới võ đạo, rượu thường thế này, anh uống bao nhiêu cũng sẽ không say.
Nhưng uống hai ly rượu của Trần Yên Nhiên, liền xảy ra chuyện như vậy. Mà hai ly rượu kia, chính là rượu bình thường cất ở trong nhà.
“Nếu như ngay cả cậu cũng nhìn không ra bên trong rượu có bị bỏ thuốc hay không, vậy chuyện này phiền toái rồi.”
Trần Quốc Vinh lắc đầu cười khổ.
Ông ta không hy vọng Trần Yên Nhiên bỏ thuốc vào rượu, nhưng đồng thời lại hy vọng rượu có vấn đề.
Lòng bàn tay mu bàn tay đều là thịt, bảo ông ta lựa chọn như thế nào?
"Cho Thanh Hà một khoảng thời gian đi, đứa nhỏ Thanh Hà này tâm địa thiện lương, chờ qua một khoảng thời gian con bé tỉnh táo lại, chuyện gì đều có thể giải quyết. Hiện tại con bé đang bị vây trong cảm xúc, tình cảm của con bé dành cho cậu quá sâu, cho nên hiện tại khó có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-chu-o-re/3676123/chuong-902.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.