Trần Thạch hành lễ khiến Vương Bác Thần thầm ngạc nhiên. Đây là lần đầu tiên anh nghe tới tổ chức Thiên Tuyệt.
Đồng thời anh cũng rất tò mò, mình trở thành Thiên Tuyệt Chi Vương hồi nào vậy?
Nhưng nhiều năm qua anh thói quen ngồi ở vị trí cao khiến anh luyện được khả năng không thể hiện sự kinh ngạc hay tức giận. Tuy trong lòng anh rất ngạc nhiên nhưng ngoài mặt không để lộ điều gì, anh không chút nôn nóng đợi Trần Thạch giải thích tiếp.
Đây chính là sự thao túng tâm lý.
Trần Thạch vội kể lại câu chuyện về chiếc nhẫn trên tay Vương Bác Thần: “Anh Vương, chiếc nhẫn trên tay ngài chứng minh ngài chính là người thừa kế được lão thiên chủ công nhận, nếu không ngài sẽ không thể đeo chiếc nhẫn này lên được.”
Vương Bác Thần thầm tò mò, chiếc nhẫn này là thứ lão Lâm đưa cho anh trước khi chết chứ không nói Thiên Tuyệt gì cả.
Chẳng lẽ lão Lâm là Thiên Tuyệt Chi Vương đời trước.
Chỉ có cách giải thích này mới có lý thôi, nếu không sao lão Lâm lại có chiếc nhẫn này.
Càng điều tra về quá khứ của lão Lâm, Vương Bác Thần càng cảm thấy thân phận của lão Lâm rất bí ẩn.
Bên Phật Quốc Cổ Sát cũng phát hiện được tung tích của lão Lâm. Không biết tại sao ông sư phụ rẻ bèo này có nhiều chuyện giấu mình như thế.
Lão Lâm à, rốt cuộc ông có bao nhiêu bí mật vậy?
“Nói đi, Thiên Tuyệt là sao.”
Vương Bác Thần rất tò mò về tổ chức này,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-chu-o-re/3676090/chuong-869.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.