Vương Bác Thần không thèm liếc nhìn Tống Nguyên Lễ, anh lạnh nhạt nói: “Ẩn Long, gửi thi thể của hắn về nhà họ Tống.”
Tống Nguyên Lễ hoảng sợ: “Đừng giết tôi, Vương Bác Thần, nếu giết tôi, anh nhất định sẽ hối hận, đừng giết tôi, tôi tình nguyện làm con chó cho anh, đừng giết tôi, tha cho tôi đi.”
Nhạc Ẩn Long nắm lấy cổ Tống Nguyên Lễ, khoé miệng trái vô thức nhếch lên, anh ta cười nham hiểm: “Dám ức hiếp chị dâu của tôi à? Nhà họ Tống thì giỏi lắm à? Tôi lại muốn giết chết anh ngay trước mặt tất cả mọi người trong nhà họ Tống đấy, để xem nhà họ Tống quyền lực tới mức nào.”
Nhạc Ẩn Long xách Tống Nguyên Lễ ra ngoài.
Đây chính là phong cách làm việc của anh ta.
Chứng kiến số phận của Tống Nguyên Lễ, đám phụ nhị đại, minh tinh còn lại đều sợ tới mặt mày trắng bệch, họ dập đầu như củ tỏi.
“Anh Vương, bọn tôi sai rồi, bọn tôi chỉ tới đây chơi thôi chứ không hề có ý gì với vợ ngài cả.”
“Anh Vương, tôi sẵn sàng làm chứng vạch trần Tống Nguyên Lễ, tôi biết rất nhiều tin xấu của nhà họ Tống, xin ngài hãy tha mạng cho tôi, tôi chắc chắn sẽ phối hợp với ngài.”
“Anh Vương, xin lỗi, lúc nãy tôi chỉ đang phun shit, tôi miệng tiện, tôi là đồ khốn, xin ngài hãy tha cho tôi, tôi sẵn sàng hi sinh tất cả vì ngài.”
Vương Bác Thần chán ghét nói: “Khiến bọn họ câm miệng.”
Trần Thạch thở phào nhẹ nhõm, nếu lúc này Vương Bác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-chu-o-re/3676088/chuong-867.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.