Bùm.
Dược đỉnh được mở ra.
Vốn hai y sĩ mở nắp dược đỉnh, đã cảm thấy bây giờ mở lò cũng không còn ý nghĩa gì nữa, chỉ là làm điều thừa.
Nhưng mà ngay lúc mở lò, hai ngươi đột nhiên ngửi được một mùi thuốc nồng đậm, theo bản năng hít mũi một cái, sợ hãi chấn động.
“Này, này sao có thế?”
Hai y sĩ mở nắp lò, lập tức ngẩn người.
Chẳng lẽ là ảo giác?
Tại sao lại có được mùi thuốc nồng như vậy?
Đây là…
“Làm sao thế?”
Sáu người Khấu Thanh và Bùi Đăng Khoa, lập tức phát hiện có gì đó lạ.
Trong hoảng hốt, dường như ngửi được một mùi thuốc.
Này…
“Tôi đến xem xem.”
Khấu Thanh vội vàng vọt đến bên cạnh dược định, còn chưa nhìn thấy tình hình bên trong, đã ngửi thấy một mùi thuốc vô cùng nồng, không chênh lệch gì với mùi thuốc trong hộp gỗ trong tay ông ta, thậm chí còn nồng hơn hai phần.
Phù!
Hô hấp của Khấu Thanh lập tức dồn dập.
Chẳng lẽ, thành công rồi?
Này, này sao có thể!
“Đừng cản đường tôi.”
Bùi Đăng Khoa đẩy hai người y sĩ ra, đầu cũng chen lên, không ngừng hít hít mũi.
Mùi thuốc thật nồng!
“Đây là ảo giác của tôi sao?”
Hai người Tả Sướng và Hồ Vụ, giật mình.
Sáu người bọn họ nhìn thấy, trong dược đỉnh, một viên thuốc nằm yên, giống với đan dược trong hộp gỗ như đúc, mùi thuốc hình như còn nồng hơn một chút.
“Thành công rồi, thành công rồi!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-chu-o-re/3676049/chuong-828.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.