Chương trước
Chương sau
"Rác rưởi chán sống không biết chui ra từ xó nào mà cũng dám lắm mồm? Ba chúng mày không phải y sư, có khi nào là trà trộn vào đây không?"

Người đại diện nhà họ Tôn âm u nói.

Tại thời điểm thế này mà lại có người dám nghi ngờ quyết định của bảy đại thế gia bọn họ.

Đúng là tìm đường chết!

Không biết bây giờ bọn họ và Vương Bác Thần đã đi đến bước không chết không thôi rồi à?

Không biết bây giờ nếu Vương Bác Thần mà thành công thì bọn họ không chỉ mất hết mặt mũi mà còn phải bỏ mạng à?

Người đại diện nhà họ Lâm chỉ vào ba người bọn họ: "Người đâu, đưa mấy kẻ ngốc này đi, đang nghĩ cái gì vậy, các người mà đòi có tư cách nghi ngờ bọn tôi? Chúng tôi làm là vì giữ công bằng, là vì để tất cả mọi người chấp nhận. Chẳng may Vương Bác Thần đã giấu thuốc trước khi thi đấu thì biết làm sao?"

Mộc Uyển Thanh nhăn mày sâu hơn.

Nhà họ Mộc ở Tây Nam bọn họ có tổ tiên là Mộc Anh Khởi thay nước R bảo vệ Tây Nam từ thời nhà Minh. Mấy trăm năm qua đi, tuy rằng bây giờ không cần nhà họ Mộc bọn họ bảo vệ nữa nhưng người nhà họ Mộc chưa bao giờ quên gia quy.

Mặc dù bây giờ trở thành một trong các thành viên của năm đại hào tộc, ích lợi cũng có thay đổi, nhưng bọn họ vẫn không dám vi phạm gia quy, từ nhỏ đã được giáo dục là khi đứng trước mặt tính nguyên tắc trong chính trị thì phải đứng về phe nước R.

Cũng vì nguyên nhân này nên nhà họ Mộc bọn họ mới có thể kế tục suốt mấy trăm năm, cuối cùng phát triển thành một trăm năm đại hào tộc.

Bên trên hào tộc chính là thế gia.

Không trở thành thế gia không phải vì nhà họ Mộc bọn họ không thể, mà là bị hạn chế bởi gia quy, sợ con cháu nhà họ Mộc trở thành thế gia sẽ quên đi nghĩa lớn của quốc gia.

Cho nên trong năm đại hào tộc, chỉ có mình nhà họ Mộc mới có thể ngồi chung mâm với bảy đại thế gia.

Tuy rằng bảy đại thế gia làm ra chuyện khiến Mộc Uyển Thanh cảm thấy không ổn.

Tuy rằng cô ta hận Vương Bác Thần, nhưng bây giờ cũng đã nhìn ra ý nghĩa to lớn của lần chế thuốc này.

Bây giờ bảy đại thế gia ngăn cản, chẳng phải sẽ làm nguy hại đến lợi ích của nước R sao?

"Uyển Thanh, tại sao cô không nói tiếng nào? Thằng súc sinh Vương Bác Thần này chính là người giết Bạch Vân Phi, thanh mai trúc mã của cô, chẳng lẽ cô không muốn báo thù cho anh ta à?"

Trương Lăng Vân thuộc nhà họ Trương ở Đông Bắc kích động nói.

Bây giờ chính là thời cơ tốt để nhà họ Trương ở Đông Bắc bọn họ buộc chặt vào một chỗ với bảy đại gia tộc.

Tuy rằng năm đại hào tộc và bảy đại thế gia được người gọi chung là thế gia vọng tộc, nhưng chỉ có chính họ mới biết ở trước mặt bảy đại thế gia, đám hào tộc bọn họ căn bản không là cái gì cả.

Ngoài nhà họ Mộc ra thì tình hình bên trong của bốn hào tộc khác hoàn toàn không thể nào so được với bảy đại thế gia được.

Sự tồn tại của họ chính là đàn em, là tay sai.

Mà bây giờ chính là cơ hội tốt nhất, chỉ cần buộc chặt một chỗ với bảy đại thế gia thì đây sẽ là kỳ ngộ của nhà họ Trương, mở ra cơ hội bước chân vào hàng ngũ thế gia lớn.

Hào môn, hào tộc, thế gia, đây là hệ thống mà các thế lực gia tộc ở nước R cấu thành.

Thế gia là đứng đầu!

Tuy rằng hào tộc có quyền thế cao không thể với, nhưng ở trước mặt thế gia thì không khác gì trời với đất.

"Đúng đó Uyển Thanh, bây giờ chỉ cần chúng ta bắt tay nhau là có thể ngăn cản Vương Bác Thần, có thể giết chết anh ta!"

Vương Đằng, người của hà họ Vương ở Lang Gia thêm mắm thêm muối: "Tôi nghe nói cô và Bạch Vân Phi sắp sửa đính hôn, bây giờ Vương Bác Thần giết vị hôn phu của cô, cô không muốn báo thù cho cậu ấy à?"

Sao lại thế này?

Người của hào tộc ngây ra.

Người của Liên minh Y học sửng sốt.

Cô cả nhà họ Mộc, Mộc Uyển Thanh thế mà lại dẫn người đi ngay trong thời điểm này?

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.