Chương trước
Chương sau
Nhìn đám người của Liên minh Y học phấn khích như thế, Mộc Uyển Thanh định tỏ thái độ, nhưng nghĩ đến lời khuyên của Phúc Nguyên nên chỉ cắn răng chứ không nói gì.

Trương Lăng Vân người nhà họ Trương ở Đông Bắc nói với thế hung hăng: “Vương Bác Thần, sáu vị thần y đã đồng ý rồi, còn cậu có dám không? Thua thì cậu phải để mạng lại!"

Vương Đằng người nhà họ Vương ở Lang Nha thêm dầu vào lửa: “Giờ sáu vị thần y cũng đã đồng ý, nếu cậu không đồng ý, vậy cậu chính là người thua."

Đại diện của nhà họ Cổ âm trầm nói: “Sao, không dám à?"

Đại diện của Bảy đại thế gia thì chân thành nói: “Giờ muốn đổi ý cũng muộn rồi! Cậu không đồng ý thì cậu thua, thế thì cũng phải để mạng lại?"

"Mọi người chắc chứ?"

Vương Bác Thần bình tĩnh nhìn những người này: “Thua thì phải để mạng lại?"

"Mẹ nó cậu điếc sao?"

Đại diện của nhà họ Trình nói với thái độ vô cùng ngang ngược: “Hay là không nghe hiểu tiếng người? Sáu vị thần y đã đồng ý, giờ cậu mà đổi ý là đang sỉ nhục sáu vị thần y đấy! Nhà họ Trình tôi sẽ không tha cho cậu!"

"Được!"

Vương Bác Thần cười, cười rất tươi: “Vậy thua thì để mạng lại!"

Anh đang cười?

Giờ mà anh vẫn cười được?

Trong lòng Mộc Uyển Thanh thấy hơi nghi ngờ, chẳng lẽ anh còn lá át chủ bài nào?

Nhưng dù có lá bài chưa lật nào thì sao mà luyện ra viên đan dược y hệt ngay trước mặt nhiều người thế được?

Người của thế gia hào tộc sẽ không cho anh một nơi yên tĩnh để luyện đan, mà khi luyện đan thì không được có chút ồn ào nào. Nếu không, một khi ảnh hưởng đến cảm xúc của người luyện đan thì bao công sức đổ sông đổ biển hết.

Giờ mọi người lại yêu cầu anh luyện đan ngay tại chỗ, nhưng luyện đan trước mặt bao người thế này thì làm sao mà giữ yên lặng được?

Sao người của thế gia hào tộc sẽ bỏ qua cơ hội này đây?

Thế nên Vương Bác Thần chết chắc rồi!

Dù là anh có thể luyện được đan dược, nhưng luyện đan trong hoàn cảnh này rõ ràng là chuyện không thể.

Trừ phi anh là thần!

Y sĩ giỏi nhất bây giờ cũng không thể nào luyện đan thành công trong môi trường ồn ào thế này được.

Tuy trong lòng Mộc Uyển Thanh rất nghi ngờ về Vương Bác Thần, nhưng vẫn tin vào phán đoán của mình hơn.

Vương Bác Thần sẽ không luyện thành!

Hơn nữa cô ta cũng không mong Vương Bác Thần sẽ thành công!

Bạch Vân Phi nhà họ Bạch và cô ta là bạn bè chơi với nhau từ nhỏ, thế mà giờ lại bị Vương Bác Thần giết chết, sao cô ta lại mong Vương Bác Thần thắng được?

Cùng lúc đó, Vương Bác Thần nhìn quanh một lượt, dường như ai nấy cũng đang chờ đợi kết cục của anh.

Năm đại hào tộc và bảy đại thế gia hùng hổ dọa người, ai nấy cũng nóng lòng cướp đoạt mạng sống của anh ngay bây giờ!

Cuộc thi đấu y thuật này đã biến chất rồi!

Nó đã trở thành chiến trường đấu võ của quyền lực!

Đây là năm đại hào tộc sao?

Đây là bảy đại thế gia sao?

Vốn dĩ Vương Bác Thần không muốn dính dáng vào cuộc đấu tranh giữa Quốc chủ Hàn Đỉnh với các thế gia hào tộc. Anh đến đây chỉ định chấn chỉnh lại Liên minh Y học, muốn biết rốt cuộc năm đó ai đã hãm hại Hoa Mạnh Trường và muốn giải quyết mâu thuẫn giữa Hoa Mạnh Trường và sáu vị thần y.

Nhưng ai ngờ băm đại hào tộc và Bảy đại thế gia lại nhân cơ hội này mà làm khó anh.

Được đấy.

Nếu mọi người muốn chết thì cứ tới đi.


Sao tự dưng giờ lại cảm thấy áp lực vậy?

Như đang đứng trước thiên quân vạn mã và núi thây biển máu vậy!

Chuyện gì xảy ra thế?

Chẳng lẽ là... Vương Bác Thần?

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.