Chương trước
Chương sau
Khấu Thanh và Bùi Đăng Khoa tỏ thái độ khiến tình thế vốn nghiêng về bên kia lại lần nữa chuyển thành có lợi cho Vương Bác Thần.

Trên cơ bản hai người bọn họ đã xác nhận rằng, trong cuộc thi đấu y thuật này, sáu vị thần y bọn họ thua.

Nhưng kết quả như vậy khiến rất nhiều người của Liên minh Y học khó mà chấp nhận.

Người của năm đại hào tộc lớn và bảy đại thế gia đều ngây ngẩn cả người, hai thần y tỏ thái độ giống như hai cái tát vô hình mà vang đội tát lên trên mặt bọn họ. 

Vừa rồi bọn họ còn hùng hổ hung hăng kêu gào rằng không tính kết quả của thi đấu y thuật.

Nhưng bây giờ, sáu vị thần y tỏ thái độ khiến hai má bọn họ bỏng rát, giống như liếc mắt đưa tình với tên mù, còn bị tên mù tát cho một phát.

“Cứ thua như vậy sao? Nhưng chúng tôi vẫn chưa nhìn thấy y thuật của Vương Bác Thần mà.”

Có người của Liên minh Y học mang ý đồ xấu, vẫn kích động dẫn dắt dư luận.

“Không sai, cho dù Bùi thần y và Khấu thần y không nhận ra đan dược, nhưng điều này cũng không chứng tỏ y thuật của Vương Bác Thần tài giỏi hơn?”

Trương Lăng Vân của nhà họ Trương ở Đông Bắc cười khẩy nói.

Vương Đằng của nhà họ Vương ở Lang Gia cười nói: “Sáu vị thần y, cho dù các vị không nhận ra đan dược, vậy cũng không cách nào chứng minh thi đấu y thuật này là Vương Bác Thần thắng. Ai biết đan dược này của anh ta là từ đâu tới? Nếu như vậy cũng coi là thi đấu y thuật, vậy có phải sau này chúng tôi tìm một số loại thuốc mà các y sĩ không nhận ra thì cũng coi là thắng thi đấu y thuật rồi?” 

Đây hoàn toàn chính là không biết xấu hổ!

Đại diện của nhà họ Hàn từ tốn nói: “Hoàn toàn chính xác, điều này không cách nào chứng minh cái gì.”

“Thối lắm!”

Hồ Quốc Trụ giận tím mặt, không nhịn được muốn ra tay giết chết những người này.

Mẹ nó thật không biết xấu hổ!

Thật khiến người ta tức giận!

Đám người Bùi Đăng Khoa cũng đã thừa nhận, bọn họ còn muốn phá rối!

Thật sự đáng chết!

Đây chính là bộ mặt thật của thế gia hào tộc sao!

Đại diện của nhà họ Tưởng gật đầu nói: “Trừ phi, Vương Bác Thần có thể luyện ra đan dược tương tự ngay tại đây, nếu không cũng không thể tính là Vương Bác Thần thắng.”

Sắc mặt Vương Bác Thần thay đổi thất thường, giống như rơi vào hoàn cảnh khó cả đôi đường.

Đại diện nhà họ Ngụy thừa cơ cười nhạo: “Đừng nói là không luyện ra được đó?”

Vương Bác Thần giống như thẹn quá hóa giận, lạnh lùng nói: “Các anh có tư cách gì nghi ngờ tôi?”

“Quả nhiên, dùng thủ đoạn bất chính mà thôi.”

Nhìn thấy dáng vẻ của Vương Bác Thần, lại nghe thấy lời này của Vương Bác Thần, đại diện nhà họ Cổ càng thêm chắc chắn, Vương Bác Thần căn bản không cách nào luyện chế ra được.

Châm chọc nói: “Một tên hề dối trên gạt dưới mà cũng dám lừa gạt sáu vị thần y? Sáu vị thần y là người đoan chính, cho nên có thể dùng chuyện trông vẻ hợp tình hợp lý lừa gạt cho qua, anh cũng chỉ là lợi dụng bản tính lương thiện của sáu vị thần y mà thôi. Sáu vị thần y ngay thẳng, anh có thể lừa gạt, nhưng muốn lừa gạt nhiều người chúng tôi như vậy, anh tính sai rồi!”

“Anh muốn chết à!”


“Mẹ nó các cậu nói thêm câu nữa xem? Sáu vị thần y cũng nhận thua rồi, các cậu còn muốn như thế nào nữa? Cho rằng luyện chế đan dược đơn giản vậy sao? Mẹ nó, một đám nhãi ranh vô sỉ, nói nhảm nữa, ông đây chém các cậu!”

Hồ Quốc Trụ nổi giận đùng đùng đứng dậy, đã chuẩn bị ra tay!

“Chiến thần Quốc Trụ, chúng tôi chỉ nhìn việc mà xét thôi, nếu ngài còn tiếp tục lấy thế đè người, vậy chúng tôi nhận thua thì đã có sao? Có điều, nếu chuyện ngày hôm nay truyền ra ngoài, vậy cũng không còn là chuyện mà quyền thế của chiến thần Quốc Trụ ngài có thể áp chế!”

Đại diện nhà họ Tiêu nói với giọng điệu chế giễu cay độc.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.