Chương trước
Chương sau
“Trước đây, tôi còn cảm thấy có thể tha cho cậu một mạng, nhưng bây giờ, cậu nhất định phải chết!”

Độc y Hồ Vụ nói xong câu này, trong con ngươi không có lòng trắng đột nhiên tràn ngập hắc khí.

Người bên cạnh vội vã lùi lại mấy bước, toàn là độc khí!

Quỷ y Tả Sướng cười “hahaha”, tiếng cười giống như quỷ khóc, khiến người khác sởn tóc gáy: “Cậu giỏi lắm, lại không coi Tả Sướng tôi ra gì, tôi khiến cậu ngay đến cả quỷ cũng không làm nổi! Vừa khéo, gần đây tôi đã nghiên cứu ra một loại thuốc dùng cho linh hồn, tôi sẽ lấy cậu ra để thử!”

Cổ y Triệu Linh tức đến nỗi cả người run lên, nhẫn nhịn một lúc lâu, cuối cùng chỉ thốt ra hai chữ: “Đáng chết!”

“Mẹ kiếp, trước nay chỉ có Khấu Thanh tôi coi thường người khác. Đây là lần đầu tiên bị một tên nhãi như cậu khinh thường! Hơn nữa, đáng xấu hổ nhất là, cậu lại coi tôi và cái tên rác rưởi Bùi Đăng Khoa kia cùng một giuộc! Tôi vốn nể tình cây kim bạc nên chừa cho cậu con đường lui, nhưng bây giờ, tôi đã thay đổi ý định rồi!”  

Khấu Thanh tức đến nỗi râu cũng run lên. Ông ta dùng tay chỉ vào Vương Bác Thần. Người vốn vô lý như ông ta, lúc này lại tức đến nỗi không vô lý nổi!

“Tốt lắm, tốt lắm, cậu…”

Giang Thành đang muốn nói, lại bị Khấu Thanh chen ngang: “Cậu muốn tìm đường chết, thế thì tốt, ông đây thành toàn cho cậu! Bây giờ, thi đấu y thuật bắt đầu!”

Tình huống gì thế này?

Tôi còn chưa tỏ thái độ mà!

Vì sao luôn ngó lơ tôi?

Vì tôi là bác sĩ khoa nhi ư?

Nhưng ông đây dù sao cũng là một trong sáu đại Thần y mà!

Trong số những người mà người ta khiêu khích cũng bao gồm tôi đó!

Dựa vào cái gì mà cắt ngang, không cho tôi bày tỏ thái độ?

Các ông có còn là người không hả?

Giang Thành nghẹn đến nỗi muốn chết. Vừa rồi, khi Vương Bác Thần còn chưa đến, mấy người họ nói chuyện, ông ta cứ lên tiếng là bị cắt ngang, ôm một bụng tức.

Bây giờ, Vương Bác Thần đến rồi, ông ta cũng muốn có một chút cảm giác tồn tại, nhưng lại bị người ta coi nhẹ!

Đáng ghét mà!

Quá đáng ghét!

Không phải là người!

Lúc này, tất cả mọi người không ai bảo ai, đều vô cùng căng thẳng.

Cho dù Vương Bác Thần có ngang ngược hay không? Cho dù anh có ngông cuồng hay không? Thì bây giờ, anh lại dám một mình khiêu chiến với sáu vị thần y, nói thật, đúng là rất to gan.

Khiến không ít người cảm thấy ngưỡng mộ.

Đổi lại là họ, đừng nói là khiêu chiến sáu người, một người thôi cũng không dám!

Nhưng, tên nhóc Vương Bác Thần này quá điên cuồng, điên đến nỗi hoàn toàn không coi sáu vị thần y ra gì, một câu nói mà cùng lúc chọc giận cả sáu người họ!

Đó là sáu vị thần y đẳng cấp của nước R, là sáu người có thể đại diện cho giới y học nước R!

Chỉ là không biết, tiếp theo đây, Vương Bác Thần sẽ thi đấu y thuật với sáu vị thần y như thế nào? Đây cũng là thời khắc mọi người mong chờ nhất!

Dù sao mọi người đều biết sáu vị thần y rất lợi hại, nhưng cụ thể lợi hại như thế nào thì không ai rõ.

“Ban nãy Tả Thần y nói, ông ta đã nghiên cứu ra một loại thuốc dùng cho linh hồn, không biết là thật hay giả. Nhưng theo tôi được biết, Quỷ y thuật của Tả Thần y đã sáng tạo rất độc đáo!”

Nghe được thông tin này, mọi người xung quanh hô hấp không chỉ dồn dập, mà còn trở nên vô cùng căng thẳng.

Họ rất tò mò nhìn Vương Bác Thần, tên nhóc này sao lại dám cơ chứ!

Chẳng nhẽ anh ta thật sự không sợ chết ư?

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.