“Đúng là ngông cuồng, đã lâu rồi tôi không gặp một người trẻ tuổi kiêu căng như thế. Đúng là nghé con mới sinh không sợ cọp, có phong độ của Hạ Thế Duệ tôi năm đó.”
Ánh mắt của Hạ Thế Duệ tựa như một con chó sói đói bụng đã lâu, cười nói: “Có một câu là không hiếu thắng thì không phải người trẻ tuổi. Tôi rất thích cậu, bây giờ chỉ cần cậu quỳ xuống dập đầu ba cái xin lỗi tôi, tôi có thể tha tội chết cho cậu, thậm chí còn có thể nhận cậu làm con nuôi.”
Người xung quanh kinh ngạc, Hạ Thế Duệ muốn thu nhận tên nhóc này làm con nuôi?
Đây là vinh dự to lớn lắm đấy.
Chỉ cần có thể trở thành con nuôi của Hạ Thế Duệ, Ma Đô sau này chắc chắn sẽ là thiên hạ của ông ta, vậy chẳng phải sẽ có thể tung hoành ngang dọc sao!
“Ông nghĩ thứ rác rưởi như ông xứng à?”
Vương Bác Thần cười khẩy, thẳng thừng ra tay.
Khi nãy Võ Tông đứng trước mặt anh còn đang ngơ ngác, lúc lấy lại tinh thần thì đã bị Vương Bác Thần bóp cổ.
Sau đó, Võ Tông kia như một con gà con bị Vương Bác Thần đập mạnh xuống đất.
Bịch!
Rắc!
Những người ở đây hoàn toàn không thấy rõ đã xảy ra chuyện gì, đại não còn chưa kịp phản ứng đã nghe thấy tiếng gãy xương khiến người ta sởn tóc gáy.
Vị Võ Tông kia ngay cả cơ hội phản kháng cũng không có đã nằm im dưới đất tựa như một con chó chết.
Shhh!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-chu-o-re/3676004/chuong-783.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.