“Rốt cuộc chuyện này là như thế nào!”
Vương Bác Thần nhìn về phía Lý Hoàng.
Bây giờ chỉ có Lý Hoàng biết chân tướng chuyện này.
Bởi vì, năm đó mẹ chính là được Lý Hoàng lén lút chôn cất.
“Không thể nào, chuyện này không thể nào, lúc đó là chính tay cậu chôn cất Lý Kì, không thể là mộ trống!”
Lý Hoàng không tin nhảy xuống, nhưng vẫn không tìm thấy hài cốt của Lý Kì.
Trái lại tìm được một phong thư ở bên trong.
“Không thể nào, tuyệt đối không thể nào, sao lại biến thành một lá thư? Bác Thần cháu nhìn xem.”
Lý Hoàng vội vàng giao phong thư cho Vương Bác Thần.
Năm đó ông ta tự tay chôn cất Lý Kì ở chỗ này, bây giờ lại trở thành mộ trống, chắc chắn là có người đào mộ lên.
Vương Bác Thần mở phong thư ra, chỉ thấy bên trong viết rằng: “Mẹ cậu chưa chết, tôi mang đi rồi.”
“Chưa chết? Mẹ tôi chưa chết?”
Vương Bác Thần sửng sốt.
Anh tận mắt nhìn thấy đao của Lý Kiệu đâm xuyên qua cơ thể mẹ.
Anh tận mắt nhìn thấy mẹ chết thảm.
Bây giờ trong mộ của mẹ lại xuất hiện một lá thư, nói mẹ chưa chết?
“Sao lại như vậy? Sao lại như vậy?”
Lý Hoàng nhìn nội dung bức thư, không nhịn được lùi về sau: “Không thể nào, tuyệt đối không thể nào. Sao lại chưa chết? Nếu như chưa chết, lúc đó cậu phải biết rồi, chuyện này là không thể nào!”
Lý Hoàng không thể tin nổi kết quả này, nếu như chưa chết,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-chu-o-re/3675985/chuong-764.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.