Hồng Kim Phượng phun ra một ngụm máu tươi, chửi đổng hết cả lên: “Triệu Thanh Hà, mẹ kiếp, cô bớt giả vờ với tôi đi, cô dám đánh tôi có đúng không. Được thôi, ngày hôm nay tôi sẽ cho các người chết tại chỗ này.”
Nói xong, Hồng Kim Phượng giẫm trên đôi giày cao gót cộc cộc cộc chạy tới, kéo theo một người thanh niên, nghiến răng nghiến lợi, chỉ thẳng vào Vương Bác Thần và Triệu Thanh Hà: “Ông xã, em bị bọn họ đánh, anh phải báo thù cho em.”
“Mẹ nó, thật là lớn gan, dám ra tay với người phụ nữ của tao. Cục cưng à, em chờ đó xem xem anh báo thù cho em như thế nào.”
Anh ta ôm lấy eo Hồng Kim Phượng, bộ dạng nhị thế tổ kiêu ngạo không ai sánh bằng, nhìn về phía Vương Bác Thần và Triệu Thanh Hà.
Nhưng khi anh ta nhìn thấy Vương Bác Thần, sắc mặt liền trắng bệch.
Hai chân nhịn không được mà run rẩy, thậm chí còn muốn quay đầu bỏ chạy.
Trong đầu của anh ta chỉ còn lại cảnh tượng hai lần mình nhìn thấy Vương Bác Thần.
Lần đầu tiên là ở cổng nhà họ Chu.
Vương Bác Thần dẫn theo một kiếm khách vô cùng đáng sợ, thiếu chút nữa là đã giết chết anh ta.
Lần thứ hai là khoảng thời gian trước đến nhà họ Vương chúc thọ ông cụ Vương, kết quả chưa bước vào trong thì vệ sĩ của anh ta đã bị Vương Bác Thần đánh cho tàn phế, một đường đưa anh ta về Đông Đảo.
Lần thứ hai thiếu chút nữa là đã hù chết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-chu-o-re/3675954/chuong-733.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.