“Mặt mũi của nhà họ Trần chúng ta bây giờ lớn như vậy sao? Ngay cả thống đốc của Ma Đô cũng đến chúc thọ ông cụ.”
Người của nhà họ Trần đều đơ rồi, bọn họ cũng muốn mời thống đốc của Ma Đô, nhưng bọn họ không xứng, cũng không dám.
Hiện nay, thống đốc của Ma Đô vậy mà không mời tự tới, chúc thọ cho ông cụ Trần.
Như này phải là mặt mũi lớn cỡ nào!
Đừng nói những người khác, bản thân Trần Quốc Vinh cũng có chút ngây dại.
Tuy nhà họ Trần là một trong ba nhà lớn nhất của Ma Đô, nhưng dù sao cũng là thương nhân, hoàn toàn không có tư cách so với thống đốc của Ma Đô. Muốn mời người ta đến tham gia bữa tiệc mừng thọ của ông ta, ông ta còn chưa có tư cách đó.
Nhưng bây giờ thống đốc của Ma Đô vậy mà đến rồi, điều này lại khiến ông ta có loại cảm giác rơi vào mộng cảnh.
Điều đầu tiên nghĩ tới là thống đốc của Ma Đô sao có thể tới chúc thọ cho ông ta chứ?
Điều thứ hai nghĩ tới là thống đốc của Ma Đô tại sao muốn tới chúc thọ ông ta?
Điều cuối cùng nghĩ tới là có phải muốn ra tay với nhà họ Trần bọn họ không?
“Ba?”
Nhìn thấy ông cụ Trần đang ngây ra, Trần Vinh vội vàng thấp giọng gọi một tiếng.
Trần Quốc Vinh vội vàng nói: “Mau, mau nghênh đón thống đốc, mọi người đi cùng với ba, mau!”
Lời còn chưa nói xong thì nhìn thấy một người đàn ông trung niên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-chu-o-re/3675940/chuong-719.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.