Vương Bác Thần vừa muốn lên tiếng thì bị Trần Ngọc cản lại.
Trần Ngọc đưa Dao Dao cho Vương Bác Thần bế, sau đó không nói một câu, từ từ đi về phía ông cụ Trần.
“Mẹ, mẹ không cần quỳ, nếu nơi này không chào đón chúng ta, chúng ta đi!”
Triệu Thanh Hà đi kéo Trần Ngọc lại bị Trần Ngọc đẩy ra.
“Ba, bọn họ thật hung dữ, đừng để bọn họ bắt nạt bà ngoại.”
Dao Dao bị dọa phải vùi mặt ở cổ của Vương Bác Thần, đứa trẻ này đã bị người của nhà họ Triệu dày vò để lại bóng ma tâm lý rồi.
“Ba ở đây, không sợ.”
Vương Bác Thần vỗ nhẹ vào lưng của Dao Dao.
Anh có thể hiểu tâm trạng của mẹ vợ, cũng có thể hiểu suy nghĩ của mẹ vợ.
Đâu có ai không muốn về nhà chứ?
Trần Ngọc đi tới trước mặt ông cụ Trần, quỳ xuống, dập mạnh đầu ba cái, chua xót nói: “Ba, con gái bất hiếu Trần Ngọc, trở về rồi.”
“Chị còn biết chị bất hiếu à, chị còn có mặt mũi nói!”
Những người khác đều không có động tĩnh, Trần Hương Lan làm khó trước, nói với giọng điệu chua ngoa hà khắc: “Năm đó, nếu không phải chị bỏ trốn theo Triệu Hồng Chí, ba của chúng ta cũng sẽ không bị chọc tức tới mức để lại gốc bệnh! Là chị làm nhà họ Trần mất hết mặt mũi, chị chính là sao chổi! Người phụ nữ không biết xấu hổ, sinh ra đứa con gái cũng không biết xấu hổ giống như chị!”
“Vừa rồi tôi chẳng qua chỉ là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-chu-o-re/3675937/chuong-716.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.