Hử?
Quốc chủ Hàn Đỉnh nói, như một mặt hồ phẳng lặng bị một viên đá ném xuống, ùm một tiếng, khiến cho tất cả mọi người ngơ luôn.
Có ý gì chứ?
Thần chủ?
Ai là thần chủ?
Vương Bác Thần là thần chủ?
Quốc chủ đang nói đùa đúng không?
Vương Bác Thần sao có thể là thần chủ?
Anh còn trẻ như vậy, còn chưa đến 25 tuổi mà?
Thần chủ chưa đến 25 tuổi?
Nói đùa gì vậy!
Chẳng buồn cười chút nào cả!
Quốc chủ chỉ vì giữ lại Vương Bác Thần mà không biết xấu hổ như vậy sao?
Nhất thời, vô vàn nghi hoặc thoáng hiện lên trong lòng mọi người.
Không ai dám tin đây là sự thật.
Cũng không ai dám thừa nhận đây là sự thật, nếu Vương Bác Thần là thần chủ, vậy trước đó bọn họ nói những lời đó thì sao? Lại uy hiếp thần chủ ngay trước mặt thần chủ?
Ra lệnh cho thần chủ uy hiếp thần chủ?
Bắt thần chủ uy hiếp chính thần chủ?
Mẹ!!
Mẹ mẹ mẹ mẹ mẹ!
Vô số ánh mắt hoảng sợ nhìn chằm chằm Hàn Đỉnh!
Trong đôi mắt già nua của Vương Kinh Hồng chợt hiện lên một tia sáng, nhìn chằm chằm Hàn Đỉnh! Có hoảng sợ, chẳng khác nào ba ông ta, Vương chiến thần sống lại!
Vương Kinh Hồng nhắm mắt lại, rồi lại đột nhiên mở ra, như thể gặp ma.
Hai anh em Lưu Niên và Lưu Tư Kì lập tức hét lên: "Quốc chủ, ngài đừng nói đùa chứ. Chúng ta đều biết ngài muốn giữ Vương Bác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-chu-o-re/3675914/chuong-693.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.