Chương trước
Chương sau
Đội xe đột nhiên xuất hiện giống như một cọng rơm cuối cùng đè chết lạc đờ, có người bị dọa hai chân mềm nhũn, trực tiếp ngồi phịch mông xuống đất.

Đây là muốn làm gì?

Sao lại có nhiều quân đội tới như vậy.

Trên bầu trời!

Trực thăng vũ trang bay vòng vòng!

Trong trang viên của nhà họ Vương, xe tăng và chiến xa bọc thép bao tròn.

Một con ruồi cũng không bay ra được!

Người tới rốt cuộc là ai?

Ngay cả chiến thần Quốc Trụ cũng không có đội hình lớn như vậy!

Lẽ nào lại là vì Vương Bác Thần mà tới?

Nhân vật cấp bậc như Bắc Vinh Long đã không phân rõ nữa rồi, thật sự là vì Triệu Hoa Cường và Hồ Quốc Trụ xuất hiện trước đó đã dọa bọn họ rồi.

Triệu Hoa Cường ở trước mặt mọi người quỳ xuống trước Vương Bác Thần.

Loại chiến thần cấp bậc như Hồ Quốc Trụ còn gọi Vương Bác Thần là cậu em!

Ngay cả hai người bọn họ cũng tỏ thái độ như vậy, vậy thì người tới này thì sao?

Trừ Thần Thiên Các dưới trướng thần chủ, Hồ Quốc Trụ là chiến thần trâu bò nhất, ngay cả ông ta cũng coi trọng Vương Bác Thần, càng đứng nói tới người khác!

Cho nên, trong lòng đám người Bắc Vinh Long có hơi đánh trống!

Bọn họ đã có chút không tin những người này sẽ đối phó Vương Bác Thần rồi!

Vào lúc này, một chiếc chiến xe cuối cùng dừng lại, hai mươi mấy vị tướng quân mặc quân phục cấp bậc khác nhau bước xuống, người có cấp bậc cao nhất là đại tướng quân cấp 5 sao!

“Vương Bác Thần, cậu thật to gan, dám đến đây gây rối! Người đâu, lập tức bắt lấy tên ngông cuồng này cho tôi!”

Nhìn thấy những người này, nghe thấy lời này, đám người Bắc Vinh Long thở phào.

Người của Binh bộ tới rồi!

Đây là lực lượng trung kiên nhất của nhà họ Vương, là hạt giống mà năm đó Vương lão chiến thần để lại, mỗi một người bọn họ bây giờ đều có địa vị cao quý, nắm giữ chức vị quan trọng.

Cũng chỉ có những người như bọn họ mới có thể làm ra đội hình còn lớn hơn chiến thần Quốc Trụ!

Đây còn chỉ là người của Binh bộ ở thủ đô, nếu môn sinh bạn cũ của Vương lão chiến thần ở cả nước R xuất hiện, đó sẽ là một cỗ lực lượng mạnh tới mức có thể dọa chết người khác!

“Nhìn xem, đây chính là nội tình của nhà họ Vương! Trừ nhà họ Vương, ở nước R có gia tộc nào có thể có lực lượng đáng sợ như này? Trừ nhà họ Vương, ai có thể khiến những ông lớn của Binh bộ điều động quân đội tới chứ?”

“Lần này Vương Bác Thần chết chắc rồi, trước đó người của năm đại gia tộc thế phiệt và hai đại thế gia cũng không thể ngăn cản anh, chẳng qua là vì anh sở hữu thực lực cấp bậc chiến thần, mà chiến thần Quốc Trụ đứng ở phía anh nên mọi người đánh không lại anh mà thôi. Bây giờ những ông lớn của Binh bộ này dẫn đại quân tới, còn lo lắng không giết chết được một Vương Bác Thần hay sao?”

Lần này, đám người vừa rồi bị Vương Bác Thần dọa nửa sống nửa chết, có cảm giác mình được rồi, lại giống như sống lại, dâng lên khí thế.

“Ông cụ Vương, đừng lo lắng, có chúng tôi ở đây, đứa con riêng Vương Bác Thần này không làm nên sóng gió gì đâu.”

“Chú Vương, hai nhóm lính dưới tay tôi, tôi đã kéo tới đây hết, làm như nào chú cứ căn dặn.”

“Lão Vương, 5000 người mà tôi thu nhận, tất cả đều ở đây, bên ngoài đã bị khống chế, một con ruồi cũng không bay ra được!”

“Kinh Hồng, người của tôi cũng tới rồi, ông nói một câu là được.”

Mười mấy vị tướng quân cấp bậc khác nhau từ trên chiến xe bước xuống, tất cả tập trung ở bên cạnh Vương Kinh Hồng!

Những người này, có một số người là người từng được Vương lão chiến thần chỉ điểm, có một số người là con cháu của bộ hạ của Vương lão chiến thần, cũng có một số người từng làm lính dưới trướng Vương lão chiến thần.”

Bây giờ, bọn họ đều xuất hiện rồi, đứng ở đằng sau Vương Kinh Hồng, hai mắt nhìn chằm chằm Vương Bác Thần, giống như một đám hổ mạnh sói đói, hận không thể cắn xé Vương Bác Thần!

“Tiểu súc sinh, còn không mau thả Vương Hạo!”

“Nếu anh Hạo thiếu một sợi lông, cậu và con gái của cậu đều không sống được!”

“Tiểu tạp chủng, cậu đang tìm chết!”

“Mẹ kiếp, một đứa con riêng, cũng dám ngang ngược như vậy!”

Hồ Quốc Trụ tức giận quát: “Hồ Võ, Bao Chiến, Trần Trung, Lưu Niên, các người muôn làm gì? Tạo phản sao?”

Đại tướng quân cấp 5 sao Hồ Võ bình tĩnh nói: “Chiến thần Quốc Trụ, chuyện này ngày hôm nay, ông không quản được chúng tôi.”

Lưu Niên nói kiểu kỳ quái: “Chiến thần Quốc Trụ, chúng tôi mặc kệ ông và đứa con riêng Vương Bác Thần này có quan hệ gì, nhưng hôm nay, cậu ta ông không bảo vệ được.”

“Chiến thần Quốc Trụ, Vương Bác Thần nghiệp chướng rất nặng, ông vẫn là đừng tốn tâm tư nữa. Cậu ta dám ra tay với nhà họ Vương, dám đánh tan tấm biển của Vương lão chiến thần, đây là sự khiêu khích đối với tất cả chúng tôi. Ông không quản được.”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.