Nghe xong lời này, mẹ Lan hoảng sợ ngậm miệng lại, đàn bà chanh chua như bà ta chỉ sợ người dám đánh thật, càng xuống nước với bà ta thì bà ta lại càng mạnh miệng hơn.
Vương Bác Thần thản nhiên nói: “Các người muốn ba tỷ có đúng không, tôi cho các người, từ nay về sau Tầm không còn quan hệ gì với các người, nếu còn dám tìm Tầm, thế thì không đơn giản là chỉ gãy một ngón tay như thế đâu.”
Đây là lần đầu tiên mà Vương Bác Thần nổi giận với người bình thường.
Đều là mẹ.
Mẹ của anh vì anh mà liều mạng, thà rằng mình có chết thì cũng phải bảo vệ cho anh.
Mẹ vợ vì bảo vệ cho Triệu Thanh Hà mà không tiếc gì quỳ xuống với đám người bà cụ Triệu, vì Triệu Thanh Hà mà không tiếc buông bỏ quá khứ, bắt đầu chấp nhận Vương Bác Thần, một người đã từng khiến gia đình bọn họ tổn thương.
Nhưng mà mẹ của Lan Tầm căn bản không xứng đáng làm mẹ.
Xem con gái mình như hàng hóa, ngay cả một chút đồng cảm cũng không có chứ đừng nói chi là tình yêu.
Lan Tầm chăm lo tiền học phí và tiền sinh hoạt của đứa em trai cùng mẹ khác ba, như thế này là đã đủ rồi.
Cô cũng chỉ mới tốt nghiệp một năm, mẹ Lan lại vì tiền mà muốn gả cô cho một người đàn ông hơn năm mươi tuổi.
Đây mà là mẹ à?
Là ma cà rồng mới đúng!
Triệu Thanh Hà đã sớm không kiềm chế được nữa, cô xoạc xoạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-chu-o-re/3675882/chuong-625.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.