CHƯƠNG 641
Lúc này, trang viên kia rất náo nhiệt, người ra vào tấp nập, quyền quý, hào môn, minh tinh…. bọn họ nghiêm chỉnh tạo thành từng vòng tròn không giống nhau.
Những vòng tròn này, lại bị thứ gọi là quyền thế, tạo thành một vòng tròn lớn.
Mà vòng tròn này, gọi là giang hồ.
Đúng vậy, giang hồ.
Nơi có người chính là giang hồ.
Mỗi một người đều là một phần không thể tách rời của giang hồ.
Mà giang hồ này, lại bị một thứ gọi là nhân tình thế sự liên kết chặt lại với nhau.
Đêm mưa năm đó, anh và mẹ, đã quỳ bên ngoài cửa lớn tràn đầy khí thế kia của nhà họ Vương.
Cảnh tượng trước mặt Vương Bác Thần, dường như lại biến thành đêm mưa kia.
Mẹ quỳ trên đất, ôm chặt lấy anh, nước mưa lạnh như băng tưới xuống người hai mẹ con anh.
“Hạo, Bác Thần là cốt nhục của anh, em cầu xin anh, giữ lại thằng bé, em không cầu xin điều gì cả, chỉ cầu xin anh đừng vứt bỏ con trai của mình.”
“Ông cụ, con lạy ông, Bác Thần là cháu trai của ông, cầu xin ông mở cửa ra, để thằng bé nhận tổ quy tông.”
Bịch Bịch Bịch.
Trán mẹ đập đến mức vỡ ra, máu và bùn đất ở trên mặt đất lẫn vào nhau.
Trong mắt đứa bé Vương Bác Thần, chỉ còn lại vũng nước cùng máu tươi chướng mắt kia.
Vương Kinh Hồng lạnh lùng nói: “Vương Hạo, tôi cho anh nửa tiếng để xử lý. Loại người này đưa theo đứa con hoang bò đến nhà họ Vương chúng ta, điều này là sự sỉ nhục với nhà họ Vương chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-chu-o-re/348224/chuong-641.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.