CHƯƠNG 608
Vương Bác Thần là người khá lạnh lùng, lúc này anh lại hiếm khi nói chuyện với người bên cạnh.
“Con gái nhà anh thật là hiểu chuyện, đã mấy tuổi rồi, cô bé thật là đáng yêu.”
“Ôi trời, nghịch ngợm lắm đấy, chưa đến bốn tuổi nữa.”
“Con tôi chẳng nghe lời chút nào, nó muốn mua đồ mà không mua cho nó là nó sẽ khóc la um sùm.”
“Dao Dao nhà tôi không hề quậy, có đồ ăn ngon sẽ để lại cho tôi, còn biết bóp vai cho tôi nữa kìa.”
Vương Bác Thần cười đến nỗi miệng muốn kéo tới mang tai, vẻ mặt hạnh phúc giống như là đang khoe khoang, trên mặt đầy vẻ đắc ý, phụ huynh ở bên cạnh ghen tị không thôi.
Âm thầm nghiến răng.
Cái gì chứ, làm như có mình anh mới có con vậy đó, bữa nay không thể tiếp tục nói chuyện nữa.
Vương Bác Thần cũng mặc kệ mấy cái kia, cái gì mà thần chủ vinh quang, cái gì mà một người trấn trụ, lúc này cũng không khiến anh vui vẻ bằng những gì mà Dao Dao nói.
Loại cảm giác này, chỉ có khi làm ba làm mẹ rồi thì mới có thể cảm nhận được.
Con cái là sự tiếp nối cuộc đời của ba mẹ, và là bằng chứng bạn đã có mặt trên thế giới này.
Sau khi cuộc họp phụ huynh kết thúc, nhà trẻ cũng cho các bạn nhỏ tan học.
Dọc theo con đường, Dao Dao vui vẻ nhảy nhót giống như một con thỏ nhỏ, líu ríu nói không ngừng.
Vừa bước vào cửa, nhìn thấy hai ba con Vu Chiến và Trần Diệu Tổ, sắc mặt Vương Bác Thần liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-chu-o-re/348191/chuong-608.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.