Chuyện lớn như vậy thần chủ nhất định sẽ chú ý tới!
Chu Cảnh nghĩ tới đây, âm thầm kêu Chu Đình và Chu Lam Lam còn đang sợ ngây người kia, ý đồ bảo bọn họ mau chạy trốn khỏi hiện trường.
“Đại sư ca!”
Người của Chính Khí Môn khàn giọng khóc rống.
“Hồ đại tông sư, Trần đại tông sư, xin báo thù cho đại sư ca chúng tôi!”
Quá hỗn loạn!
Cảnh tượng hỗn loạn vô cùng!
Khi Châu Phong chết có người nổi giận, có người sợ hãi, có người sợ tới mức thét chói tai.
“Vương Bác Thần, đồ đáng chết! Mày phải biết rằng Châu Phong là thiên tài có tiềm lực trở thành Võ Tôn nhất của giới võ đạo Giang Nam chúng tôi! Mày có biết Võ Tôn đại diện cho điều gì không!”
Trần Hiểu Sinh nghiến răng nghiến lợi, vẻ mặt dữ tợn, giọng nói phát ra từ kẽ răng ông ta!
“Châu Phong giết mày đó là may mắn của mày! Thế mà mày lại dám phản kháng! Dám giết cậu ta!”
“Ông đây muốn mạng của mày!”
Hồ Tông Kỳ quát: “Vương Bác Thần, quỳ xuống, dập đầu với Châu Phong, nhận tội với giới võ đạo Giang Nam, nhận sai với tất cả mọi người của Giang Nam Đạo!”
“Vốn dĩ cậu là người sai trước, Châu Phong ra tay với cậu đó là thiên kinh địa nghĩa! Cậu giết Viên Trình tội đáng chết vạn lần, còn không biết tội ư!”
Vương Bác Thần thản nhiên nói: “Một tên phế vật chết thì chết thôi, hai tên rác rưởi các ông còn dám cắn xé trước mặt tôi.”
Bỗng nhiên giọng nói của Vương Bác Thần nổ vang, ánh mắt lạnh lùng vô cùng, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-chu-o-re/348036/chuong-453.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.