Vương Bác Thần phụ họa nói: “Tại vì mẹ thông minh đó, mấy người đó đâu cùng đẳng cấp với mẹ.”
Triệu Thanh Hà mím môi cười trộm, sao cô có thể không rõ tính tình của mẹ mình được chứ, nhiều lần cãi nhau đều mắng té tát những bác gái kia, có thể thấy được sức chiến đấu kinh khủng cỡ nào.
Tâm tình mẹ vợ tốt hơn một chút, Vương Bác Thần cũng thở phào nhẹ nhõm.
Đến biệt thự khu Thiên Phủ, tất cả đồ đạc trên cơ bản đều có sẵn, dựa theo ý tứ của Vương Bác Thần chính là trực tiếp chuyển qua ở là được, không cần phải lấy quá nhiều.
Mẹ vợ luyến tiếc những đồ nội thất cũ kỹ kia, kết quả lại nói xối xả Vương Bác Thần một phen, mắng rằng Vương Bác Thần là đồ phá của, sẽ không sống qua ngày.
Người già chính là thế, không phải bà quý trọng những vật kia, mà đó là thứ để hoài niệm.
Ai cũng không nhắc tới nhà họ Triệu, Triệu Thanh Hà đang cố ý tránh đề tài này, nói cho cùng đó là nhà mẹ đẻ của cô, tuy rằng thất vọng cực kỳ nhưng trong lòng cũng không dễ chịu.
Vương Bác Thần cũng không nói tới, những chuyện dơ bẩn kia một mình anh chống đỡ là được, trong nhà không nên nói những chuyện đó.
Tất cả những thứ bẩn thỉu kia anh ta chắn ở bên ngoài cửa nhà.
Sau khi đón Dao Dao trở về, cô bé lần đầu tiên ở trong căn phòng lớn như vậy, nhất thời sợ ngây người, kế đó hưng phấn chạy khắp nơi, sờ soạng hết cái nọ tới cái kia, vui vẻ lăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-chu-o-re/348028/chuong-445.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.