Chương trước
Chương sau
“Một thằng ở rể mà dám đứng đây kiêu ngạo à. Mày cũng chỉ là con chó của nhà họ Triệu thôi, dám cắn ngược chủ nhân à! Đúng là đáng chết!” Triệu Long tức giận, hai mắt đều đỏ cả lên.
Jonh giận dữ chỉ tay vào mặt Vương Bác Thần rồi tuôn ra một tràng tiếng anh.
Đại loại là: “Vương Bác Thần, lấy danh nghĩa gia tộc William, tao đảm bảo mày chết chắc rồi! Từ trước đến nay không ai dám thách thức quyền uy của gia tộc William, cũng không có ai dám đánh tao tới thế này cả! Hiện tại, lãnh đạo Lâm An đang ở đây mà mày còn dám tự phụ à. Không giết mày thì trời đất khó mà dung thứ!”
“Một gia tộc rác rưởi mà còn dám nhắc tới trước mặt tôi?”
Vương Bác Thần tỏ vẻ ghét bỏ không thèm quan tâm.
Nghe thế, Jonh nổi điên lên. Nếu ánh mắt có thể giết người thì Vương Bác Thần đã chết không biết bao nhiêu lần rồi.
Dám sỉ nhục gia tộc anh ta, đúng là tự tìm đường chết.
“Nhãi ở rể, mày dám xem thường gia tộc William sao. Gia tộc William có thể bóp chết mày như bóp chết một con bọ đấy, thần tiên cũng không cứu nổi mày đâu! Không, chính xác là mày không xứng để gia tộc William ra tay! Mày cứ yên tâm, sau khi mày chết, tao sẽ dùng mọi cách để chăm sóc con gái mày thật tốt, giống như trước đây vậy.”
Triệu Hồng chỉ vào Vương Bác Thần, nghiến răng nói.
Vừa nhắc tới Dao Dao, hai mắt Vương Bác Thần liền đỏ lên, trong mắt tràn ngập tơ máu!
Lúc nãy khi anh vừa tới, suýt chút nữa Dao Dao đã bị Triệu Phương ngược đãi tới chết rồi!
Toàn thần đều đầy những vết thương kinh hoàng!
Không có một mảng thịt lành lặn!
Đều là Triệu Hồng sai Triệu Phương làm!
Jonh chỉ mặt Vương Bác Thần, dùng tiếng Anh mắng một tràng: “Vương Bác Thần, mày có biết gia tộc William hùng mạnh và đáng sợ tới mức nào không. Mày có dùng cả đời cũng không tưởng tượng nổi! Đừng tưởng mày có thể khiến tao bị thương là giỏi lắm, tao nói cho mày biết, tao có thể giết mày dễ như bóp chết một con bọ vậy. Đế chế kinh doanh của gia tộc William trải khắp thế giới cơ!”
“Ồ?”
Vương Bác Thần nhìn anh ta như kẻ ngốc.
Bà Triệu cười lạnh: “Thằng nhãi không biết điều, dám chọc cả gia tộc William, đúng là không biết trời cao đất dày mà!”
Tiêu Chiến và thư ký Tôn đứng ở phía sau nhìn đám người này như nhìn một đàn heo.
Không, heo con thông minh hơn chúng gấp vạn lần!
Lúc này, điện thoại của Jonh reo lên, đầu bên kia, người nào đó vô cùng tức giận dùng tiếng anh mắng chửi anh ta: “Nhãi con, mày đã đắc tội với ai mà chỉ trong vòng vài ngày ngắn ngủi, sản nghiệp của gia tộc chúng ta chỉ còn một phần mười! Rốt cuộc mày ở nước R đã đắc tội với ai, gia tộc William chúng ta đang bị người khác công kích kịch liệt, vô số công ty đều phá sản rồi!”
Jonh sợ tới biến sắc, cả người không ngừng run lên: “Ông cố, con không đắc tội với ai cả, con chỉ gặp một con bọ nhãi nhép có thể dẫm chết bất cứ khi nào ở đây thôi, hay là bên gia tộc đã đắc tội với ai?”
“Mày im miệng!!! Mày có biết đích thân chiền thần tuyệt thế đã giết sạch người của chúng ta không!! Thần chủ còn tự mình cảnh cáo!!! Nói mày đã chọc phải người không nên chọc!! Oắt con, rốt cuộc mày đã chọc phải ai!!! Cả thế giới này, chỉ có thần chủ mới có năng lực kinh khủng tới vậy, có phải mày chọc giận thần chủ rồi không!!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.