Nếu như cơn giận này không thể trút ra, bà ta có chết cũng không thể nhắm mắt.
“Quan trọng nhất là Triệu Thanh Hà lại không thể cứu vớt công ty Hoa Nguyện trở về, đúng là không biết sống chết, bây giờ công ty Hoa Nguyện đã nhận tài nguyên của nhà họ Lý, sáng như mặt trời ban trưa, nó vốn dĩ nên thuộc về nhà họ Triệu chúng ta, Triệu Thanh Hà lại phản bội gia tộc, một chút lợi ích cũng không mang đến cho gia tộc, tuyệt đối không thể bỏ qua cho nó. Cái thứ ăn cháo đá bát, năm đó vẫn còn nhẹ tay đã không nhét cô ta vào lồng heo dìm xuống nước mà chỉ diễu hành cho mọi người xem, vậy mà bây giờ lại không biết cảm ơn, ngược lại còn lấy oán trả ơn, nhất định phải trừng trị cô ta thật nặng.”
Triệu Long nắm chặt nắm đấm, so với Vương Bác Thần, ông ta càng hận Triệu Thanh Hà hơn.
Trong mắt bọn họ, tất cả mọi thứ của công ty Hoa Nguyện nên thuộc về nhà họ Triệu, nên là của bọn họ.
Triệu Hồng cúp điện thoại, cười gằn: “Con đã cho người ra tay rồi, trước tiên đào mộ của chú hai rồi sau đó lại nghiền xương thành tro ngay trước mặt bọn họ, đập phá nhà của bọn họ cho bọn họ tận mắt chứng kiến.”
Jonh chậm rãi nói: “Kim Hãn đã tự mình ra tay, anh ta chính là người đứng đầu trong việc đập phá.”
Mấy người bọn họ mỉm cười nhìn nhau, hiện tại chắc chắn không có sai sót.
“Cái gì? Đào mộ ba tôi? Bọn họ có còn là người nữa không! Súc vật,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-chu-o-re/348005/chuong-422.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.