Như vậy là đủ rồi!
Sự bảo vệ những năm nay của anh không có bỏ sức uổng phí!
Vương Bác Thần lạnh lùng, vào lúc này lại bị đám người sống ở tầng thấp nhất của xã hội này làm cho cảm động.
Tuy anh không cần bọn họ bảo vệ, nhưng phần tình nghĩa này, anh nhớ!
Lòng dân, đây chính là lòng dân!
“Động thủ, các người điếc rồi! Đánh tàn phế đám ngu xuẩn này, một đám quê mùa, cũng dám gây rối ở nhà họ Lý chúng tôi!”
Lý Kiệu tức giận gầm lên một tiếng!
Nhưng những sát thủ đó lại có chút do dự.
Nơi này là Hà Châu do thần chủ tọa trấn, giết Vương Bác Thần thì không sao, nhưng nếu những người bình thường này xảy ra chuyện, thần chủ nhất định sẽ nổi giận. Đến lúc đó, không ai sống được!
Lý Thành lạnh lùng nhìn những người này, hờ hững nói: “Đánh, xảy ra chuyện gì nhà họ Lý tôi chịu trách nhiệm! Tất cả mọi người động thủ!”
Nhất thời, từ bốn phương tám hướng lại trào ra hàng trăm người, ai ai cũng đằng đằng sát khí, nhìn một cái là biết người lăn lộn trong giới!
Các nông dân có hơi sợ rồi, đối phương đều là tay đánh chuyên nghiệp, những người như bọn họ sẽ là đối thủ của người ta sao?
“Tôi xem các người ai dám động thủ, trước mặt anh Vương, ai dám gậy vào vũ lực, giết!”
Canh Phong hừ lạnh một tiếng, không để những người này vào trong mắt, một đám ô hợp mà thôi.
Vương Bác Thần lạnh nhạt nhìn những kẻ xung quanh, bình tĩnh nói: “Lý Thành, đây chính là chỗ dựa của nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-chu-o-re/347912/chuong-329.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.