Lý Kiệu giống như bị người khác rút mất linh hồn, mặt xám như tro.
“Không thể nào!!! Vương Bác Thần sao có thể quen Lan Hiếu, chuyện này không thể nào! Lan Hiếu là đại diện của tập đoàn Lan Thị tài phiệt ở nước ngoài, Vương Bác Thần sao có thể quen cậu ta!!”
Lý Thành sốt ruột rồi, tập đoàn Lan Thị, đó không phải là tập đoàn mà nhà họ Lý có thể so bì.
Nếu Vương Bác Thần quen biết Lan Hiếu, vậy sẽ có nghĩa gì? Có nghĩa, Vương Bác Thần có thế lực rất lớn.
Có nghĩa là bọn họ đều đánh giá sai lệch về Vương Bác Thần!
Nhưng, chuyện này sao có thể chứ?
Vương Bác Thần chỉ là một lính giải ngũ, anh chẳng qua chỉ là người từng đỡ đạn cho thần chủ!
Anh sao có thể quen biết Lan Hiếu?
“Nhất định là chỗ nào đó xảy ra sai sót, Vương Bác Thần không thể có lực lượng lớn như vậy.”
Nhìn thấy Lý Kiệu giống như người chết, Lý Thành tát một cái vào mặt của Lý Kiệu, tức giận nạt: “Còn chưa đến cuối cùng, con sợ cái gì! Sự việc còn chưa có kết thúc, chúng ta còn chưa thua, con lo lắng cái gì!!!”
Lý Kiệu khó nhọc nói: “Ba… chúng ta, thua rồi.”
“Con im mồm cho ba!”
Lý Thành lại tát một cái nữa vào mặt của Lý Kiệu, sát khí đằng đằng nói: “Ai nói chúng ta thua rồi, có Lan Hiếu giúp thì sao chứ, Hà Châu là địa bàn của nhà họ Lý chúng ta, cùng lắm cá chết lưới rách! Tài phiệt nước ngoài thì sao chứ? Đừng quên, nơi này là trong nước, nơi này là thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-chu-o-re/347896/chuong-313.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.