“Cậu câm miệng!!!”
Lý Kiệu lau máu tươi ở khóe miệng, nghiến răng nghiến lợi: “Cậu dám phản bội nhà họ Lý, cậu cũng giống như tiện nhân kia, cũng không phải là thứ tốt gì! Cậu cho rằng tôi không biết ý định của cô ta sao? Cô ta muốn dùng nhà họ Lý liều mạng với bên kia, nhà họ Lý chúng ta căn bản không phải đối thủ! Cô ta hại nhà họ Lý, cô ta là tai họa, cô ta không chết, nhà họ Lý chúng ta sẽ không còn, cậu biết cái gì!! Tôi cũng là vì nhà họ Lý!!!”
“Anh cả, nhưng mà, em ấy là em gái mà, em ấy bị người ta bắt nạt thành như vậy, chẳng lẽ nhà họ Lý không nên ra mặt vì em ấy sao? Mọi người không giúp em ấy, chẳng lẽ cũng không cho em ấy tự mình đòi lại công đạo cho mình sao?”
Lý Hoàng tức giận nắm chặt tay, lệ rơi đầy mặt, nói: “Anh cả, mấy người, không phải là sợ em gái tức giận sao? Mọi người sai rồi, em gái chỉ là muốn chứng minh bản thân mình, em ấy chỉ muốn để bên kia nhìn xem, em ấy không thèm!! Mọi người sai rồi, anh và ba sai rồi!!”
Vương Bác Thần không nói gì, bình tĩnh nhìn hai người bọn họ.
Chỉ là, bên ngoài bình tĩnh, đè lại cơn giận ngút trời!
Triệu Thanh Hà cầm tay anh.
Em vĩnh viễn, đứng bên cạnh anh.
Vương Bác Thần mỉm cười, không nói thêm gì, từ đầu đến cuối, anh đều không nói gì.
“Anh cả, đến nhận sai với em gái đi, em ấy không nợ nhà họ Lý, là nhà họ Lý chúng ta nợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-chu-o-re/347893/chuong-310.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.