Triệu Thanh Hà đã biết chuyện, cười nói: “Sau này em cứ gọi anh rể đi.”
“Hả? Anh, anh rể?”
Tiểu Lan ngốc nghếch nhìn Vương Bác Thần, đôi mắt tràn đầy sùng bái, lấp la lấp lánh.
Hàng chục công nhân gây ra rắc rối, anh chỉ cần dăm ba câu là đã giải quyết xong.
Hơn nữa, cuối cùng khi anh chỉ huy Canh Phong đó tới đổ tiền, thực sự đẹp trai chết đi được!
Vương Bác Thần nói đùa: “Sao, tôi không đủ tư cách làm anh rể của em à?”
“Không, không, không phải, em, em, em….”
Tiểu Lan cuống đến mức sắp bật khóc, ngay sau khi tốt nghiệp cô đã được Triệu Thanh Hà tuyển vào làm thư ký, hơn nữa mức lương còn được 24 triệu hơn, cô đã rất cảm kích rồi.
Bây giờ, Triệu Thanh Hà vậy mà lại chủ động nhận mình là em gái của cô, tình nghĩa này thật sự quá quý trọng.
“Tiểu Lan, mặc kệ anh ấy đi.” Triệu Thanh Hà kéo tay Tiểu Lan cười nói: “Trong khoảng thời gian này, những biểu hiện của em chị đều nhìn thấy, mỗi tối em tan ca trễ nhất, sáng sớm em đều là người tới công ty đầu tiên, phải chịu trách nhiệm cho những nhiệm vụ nặng nề nhất, còn chịu đựng những lời chỉ trích từ các đồng nghiệp khác. Dù mới tốt nghiệp nhưng em đã hoàn thành rất tốt công việc của mình. Lan Tầm, em được trở thành nhân viên chính thức rồi đó.”
“Triệu tổng, em, em cảm ơn.”
Tiểu Lan bật khóc vì kích động, cô vừa tốt nghiệp, chưa có kinh nghiệm, lại không có người thân ở thành phố này, cô sợ mình làm không tốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-chu-o-re/347755/chuong-172.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.