Chương trước
Chương sau
Chỉ cần đúng vị trí, đừng nói là đánh cho tàn phế, cho dù có đánh chết thì cũng không có vấn đề gì.
Huống hồ gì Trương Siêu vốn dĩ là một tên lưu manh.
Nhưng mà nhớ tới những lời mà đồng hương mình đã nói, ông ta lại kiên cường.
Mình làm việc cho nhà họ Lý, chỉ cần để thanh danh của công ty Hoa Nguyên xấu đi thì sẽ có công lớn, là đã có thể có được một tỷ năm trăm triệu.
“Mày, mày đang nói cái gì, tao không hiểu.”
Trương Siêu đâu đến chết đi sống lại, mặt mũi vặn vẹo lại cùng một chỗ, sắc mặt vô cùng dữ tợn.
Vương Bác Thần âm trầm nói: “Vậy thì mày đi chết đi.”
Đột nhiên, Trương Siêu lại cảm nhận được một sự sợ hãi phát ra từ trong linh hồn.
Giống như có một con dao bất cứ lúc nào cũng có thể cắt đứt cổ anh ta.
Anh ta chỉ cảm thấy chỉ cần mình nói một câu không biết, Vương Bác Thần sẽ không hề do dự mà giết chết mình.
Trương Siêu vội vàng cầu xin tha thứ: “Tao nói, tao nói, tha cho tao, tao đồng ý nói.”
Đám người Tiểu Lan bất ngờ, chẳng lẽ Trương Siêu còn có bí mật không thể nói cho người khác biết?
Vương Bác Thần nhìn anh ta, sát ý trong mắt làm cho mọi người không rét mà run.
“Là ông Trần, ông Trần kêu tôi quấy rối công ty.”
Trương Siêu khai hết tất cả.
“Cái gì, hóa ra là Trương Siêu cố ý gây rối.”
“Vậy, vậy cậu ta nói công ty không thể phát tiền lương, cũng là giả?”
Nghe thấy lời nói của Trương Siêu, những nhân viên khác đều choáng váng.
Bọn họ đều bị Trương Siêu lừa gạt, chính là vì để bọn họ lấy tiền lương rồi rời khỏi Hoa Nguyên.
“Đúng là xấu xa mà!”
Có người tức giận bất bình nói.
Lúc đầu, bọn họ chỉ lo lắng nếu như không phải Trương Siêu không ngừng nói công ty Hoa Nguyên sắp phá sản rồi, nhà họ Lý lại đang nhằm vào công ty Hoa Nguyên, bọn họ cũng sẽ không muốn phải từ chức vào lúc này.
Dù sao thì bình thường Triệu tổng đối xử với bọn họ rất tốt, nếu như trực tiếp nói tới chuyện từ chức thì quá xấu hổ.
“Tại sao mày lại nghe lời ông ta.”
Vương Bác Thần tiếp tục hỏi, nếu như không để Trương Siêu nói ra thì những nhân viên khác sẽ rời khỏi.
Bây giờ kỳ xây dựng đang trong giai đoạn khốc liệt nhất, đã quá muộn để tuyển thêm người.
Triệu Thanh Hà vẫn muốn phát triển công ty của ba mình một lần nữa, đây chính là tâm nguyện của cô, Vương Bác Thần bằng lòng hoàn thành nó với cô.
Nếu như đã nói rồi, Trương Siêu dứt khoát nói hết toàn bộ: “Ông Trần nói chỉ cần tôi có thể để cho mọi người từ bỏ công việc thì sẽ cho tôi một tỷ năm trăm triệu, ông ta chính là chủ thầu của công ty trực thuộc tập đoàn Lý thị.”
“Chẳng trách cậu lại chịu khó quấy rối như thế, hóa ra là mình có lợi ích.”
Tiểu Lan tức giận đá Trương Siêu, hậm hực nói: “Con người cậu thật là xấu xa quá đi, phải bị đánh mới được.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.