“Nói không sai, tiện nhân Triệu Thanh Hà tóm lại coi như có chút tác dụng. Tất cả dự án xây dựng thành phố mới, đều bị nhà họ Triệu chúng ta và nhà họ Lý ăn tất, ngay cả bốn đại gia tộc cũng không có phần.”
Người của nhà họ Triệu đắc ý nói.
Bà cụ Triệu thở dài, tuy bà ta rất không tán thành việc bán đất tổ, nhưng tình huống bây giờ, bà ta căn bản không xoay chuyển được gì.
Huống chi, bà ta phản đối cũng vô dụng, con trai lớn căn bản không nghe bà ta.
Triệu Long cười hờ hững, lại lộ ra một thông tin: “Canh Phong mời chúng ta đi xem lễ, ông ta nói thật ra là thần chủ nhìn trúng mảnh đất tổ của nhà chúng ta.”
“Cái gì?”
“Vậy mà là thần chủ nhìn trúng mảnh đất tổ của nhà chúng ta sao?”
“Thần chủ mua làm gì vậy?”
“Trời ạ, vậy mà là thần chủ, điều này há không phải nói, thần chủ đang chiếu cố tới nhà họ Triệu chúng ta hay sao?”
Mắt của bà cụ Triệu chợt sáng lên, gương mặt vốn nhăn như trái mướp đắng bỗng cười rạng rỡ: “Xem ra, quả thật là thần chủ đang chiếu cố nhà họ Triệu chúng ta, dù sao Triệu Thanh Hà là con gái của nhà họ Triệu chúng ta, Vương Bác Thần là con rể của nhà họ Triệu chúng ta, Vương Bác Thần từng đỡ đạn cho thần chủ, cho nên thần chủ cũng suy nghĩ tới nhà họ Triệu chúng ta.”
“Phải.”
Thím ba nói phụ họa: “Nhân vật như thần chủ, để ý nhất tới danh tiếng, cậu ta chỉ cần quan tâm nhà họ Triệu chúng ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-chu-o-re/347712/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.