Sáng hôm sau, thiên tinh đài.
Trần Cảnh đang kinh ngạc nhìn đồ vật to lớn trước mắt. Hôm qua khi cha cậu nói về linh cụ phi hành, Trần Cảnh đã cảm thấy rất tò mò rồi, thậm chí còn tưởng tượng về nó suốt đêm qua. Nhưng đến khi nhìn thấy tận mắt vẫn không thể tránh khỏi sự kinh ngạc.
Linh cụ này có hình thoi, dạng một con thuyền lớn, dài cỡ trăm mét; cao khoảng tám mét, rộng khoảng sáu mét. Nổi bật nhất là năm cánh buồm màu xanh lam, ba cái đứng dọc dọc theo thân thuyền, hai cái nằm ngang hai bên thân thuyền; cấu trúc chúng như cánh chuồn chuồn, trên có các hoa văn và ký tự không ngừng di động, thỉnh thoảng lại lóe lên ánh sáng.
Con thuyền to lớn đang lơ lửng trên không trung trước ánh mắt kinh ngạc của đám người. Không chỉ Trần Cảnh, đại đa số người ở đây đều là lần đầu tiên nhìn thấy nó.
Trần Cảnh quay sang Trần Thừa hỏi nhỏ.
- Cha à, cái này gọi là gì vậy ? Theo con nhớ hình như không có loại thuyền nào có thể bay được. Hơn nữa trong số các loại linh cụ cũng không có loại nào có kích thước lớn như vậy.
- Nó tên là “ phong hành chu”, gọi là linh cụ nhưng thực ra là một kiện linh khí nhân cấp.
- Linh khí? Linh khí to như vậy rốt cuộc cần trình độ như thế nào mới có thể tạo ra? Hơn nữa vật liệu để chế tạo nhân giới có đủ sao?
- Haha Ta có nói nó là do người ở nhân giới chế tạo lúc nào đâu ?
Trần Cảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-chien/898856/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.