Lại qua ba giờ đồng hồ.
Trần cảnh đã kết đến ấn thứ tám mươi ba. Tinh thần cậu lúc này đã có chút không chịu đựng được. Càng về sau, thời gian kết một ấn cảu cậu càng kéo dài, đến bây giờ phải ba,bốn phút cậu mới có thể kết xong một ấn.
Nếu không có mộc khí tiên thiên liên tục duy trì có lẽ cậu đã sụp đổ từ lâu rồi. Cứ tưởng tượng việc giữ hai cánh tay chạm nhau trong vài giờ đồng hồ leien tục thì sẽ rõ. Cậu cảm giác hai cánh tay nặng nhưu đeo chì vậy.
Thể chất mệt mỏi đã đành, nhưng nguy hiểm hơn đó là tinh thần cậu đã đến đến bờ vực sụp đổ. Nếu không phải ý chí cậu kiên cường hơn người thường, lại thêm đột phá về tinh thần ban nãy, có lẽ đã ngất đi rồi.
Cũng như nhiều người nghĩ chỉ làm việc chân tay mới mệt mỏi, còn ngồi bàn giấy cả ngày thì có gì mà mệt. Nhưng xin lỗi, nếu nghĩ vậy thì bạn đã sai rồi. Làm việc bằng trí óc cũng mệt mỏi không kém lao động bằng chân tay, thậm chí còn mệt mỏi hơn là khác.
Lúc này đây Trần Cảnh chính là như vậy, thể xác đã mệt mỏi, nhưng tinh thần còn mệt mỏi hơn. Như sợi dây chun chỉ kéo được mười mét, nhưng ngươi lại cố kéo ra đến hai mươi mét. Có thể đứt bất cứ lúc nào, Tràn Cảnh hiện giừo có thể ngất đi bất cứ lúc nào, thứ duy trì cậu chỉ là ý chí kiên cường àm thôi.
Hai mắt hoa lên, ý nghĩ của cậu cũng bắt đầu trở lên mở hồ. Nhưng đúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-chien/898798/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.