Con thủy mãng tước bỏ đi mất dạng, không còn cách nào khác Trần Cảnh đành phải quay vào bên trong dược viên. Suy nghĩ của cậu chuyển đến mấy căn phòng của những luyện đan sư, ban nãy thời gian gấp gáp cậu còn chưa kịp tìm kiếm.
Đi một vòng trong tòa nhà lớn, cuối cùng cậu cũng tìm được khu vực của những luyện đan sư. Nó nằm ở khu phía tây của tòa nhà, có chừng hơn chục căn phòng. Mở cửa bước vào căn phòng lớn nhất, bên trong dù dã phủ bụi nhiều năm nhưng vẫn không làm giảm đi sự khí thế của nó.
Chính giữa căn phòng là một cái đỉnh lớn, có lẽ dùng để luyện đan. Bốn phía đều là các giá chứa đầy những cuốn sách và ngọc giản. Phía cửa sổ có một cái bàn làm việc, nhìn có vẻ làm từ gỗ tử đàn. Mặt gỗ bóng mịn, thuần một màu đỏ cam, vân gỗ màu tím, ánh nắng chiếu vào lại lóe lên ánh sáng kỳ dị, cả căn phòng thoang thoảng một mùi hương thơm dễ chịu.
Không nói những cái khác, chỉ riêng cái bàn bằng gỗ tử đàn này cũng là một gia tài lớn rồi. Gỗ tử đàn ở bên ngoài có thể nói là thứ gỗ thuộc hàng cao cấp nhất, mùi hương của nó giúp ngự khí sư định tâm dưỡng thần, công hiệu bồi bổ tinh thần rất cao. Tác dụng không thua kém quả xích thủy linh.
Nhưng cách sử dụng của loại gỗ tử đàn này lại không phải để luyện đan mà là để chế tạo vũ khí, cụ thể là chế tạo áo giáp. Gỗ tử đàn có một đặc tính nổi bật khác chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-chien/898793/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.