Khi lão giả Trịnh Khoát bất giác nói ra cái tên của con yêu thú, trong đầu Trần Cảnh mau chóng nhớ lại những gì miêu tả về “ Thủy mãng tước”.
“Thủy mãng tước”, yêu thú song hệ thủy, hỏa; là yêu thú thuộc bậc cao cấp. Trưởng thành có thể đạt đến cảnh giới tương đương Hiền nhân cấp của nhân lọại. Là loài yêu thú mang huyết mạch của “Chu điểu’, một trong ba mươi sáu loại linh thú. Nếu gặp cơ duyên, có thể tiến hóa thành linh thú.
Không ngờ con yêu thú này lại có lai lịch như vậy. Trần Cảnh quan sát con yêu thú ở phía xa, chỉ thấy nó thân rắn, đầu hươu, trên đầu có hai sợi râu lớn. Toàn thân vảy bạc óng ánh, trên lưng hai cánh tựa như cánh nhạn.
Dù chỉ nhô nửa người trên mặt nước nhưng thân hình nó đã cao tới hai, ba mươi mét, đôi cánh đang giang rộng thì lại càng khủng bố, không dưới trăm mét. Cái đầu to như căn nhà, hai mắt lóe lên ánh tím nhìn chằm chằm vào hai người. Từ miệng nó đang phát ra tiếng gầm khung khiếp.
Sóng âm từ tiếng gầm của nó bằng mắt thường cũng có thể thấy. Âm thanh nhằm thẳng hai người mà đến, nó đang thị uy. Trần Cảnh dù đã bịt mai nhưng cảm giác choáng váng trong đầu vẫn không thể giảm đi, cậu có cảm giác nếu nó cứ kéo dài thế này đầu của cậu sẽ nỏ tung mất.
Rất may nó chỉ gầm vài tiếng rồi ngừng lại. Trần Cảnh cố gắng lắm mới không để mình choáng váng ngất đi, mở mắt nhìn về hướng nó. Lão gỉa Trịnh Khoát dù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-chien/898788/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.