Mọi người kiên nhẫn chờ đội ở bên ngoài, chừng một giờ sau, một trong số hai người quay lại. Nhìn bộ dạng có vẻ không gặp vấn đề gì, chỉ là thời gian có hơi lâu. Dù thận trọng đến mấy, quãng đường bảy, tám trăm mét cũng không đến mức đi hết một giờ đồng hồ chứ.
Người thị vệ đi đến trước mặt Trần Cảnh và quản gia.
- Thưa thiếu tộc trưởng, quản gia, hai người thuộc hạ đã đi được đến cằn phòng, đường đi bên trong như một mê cung, có rất nhiều ngã rẽ. Hai người thuộc hạ phải tìm rất lâu mới thấy đường chính xác.
Trần Cảnh ồ lên, cuối cùng cậu cũng hiểu tại sao hai người này mất thời gian như vậy. Liền bảo thị vệ dẫn đường, hơn chục người theo sát phá sau.
Con đường đá khá nhỏ,chỉ rộng khoảng một mét, những tán cây duối bên trong mọc chằng chịt, rậm rạp. Cứ cách một đoạn lại có một trụ đá. Trụ đá cao chừng ba mét, đường kính thân chừng một người ôm. Bên trên điêu khắc hoa văn kỳ lạ, trụ vốn có màu trắng nhưng chắc do quá lâu nên giờ rêu mọc đã phủ xanh toàn bộ, nếu không để ý kỹ sẽ không nhận ra.
Trên thân trụ có nhiều lỗ nhỏ, kích cỡ to thì bằng ngón tay cái, nhỏ nhất chỉ bằng mũi kim. Khi vừa nhìn thấy chúng, lão quản gia liền giật mình. Vội đứng chắn trước mặt Trần Cảnh.
Dường như dự đoán được hành động của lão quản gia, tên thị vệ liền giải thích những trụ đá đó không còn hoạt động nữa, hai người họ đã kiểm tra kỹ rồi.
Lúc này Trần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-chien/898781/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.