Mặt thành rộng chừng chục mét, từ đông sang tây dài chừng sáu mươi mét. Theo thủ vệ đến căn phòng ở trung tâm, Trần Liễu chú cậu đang ngồi ở trong đó.
Căn phòng khá lớn, dài rộng chừng sáu mét mỗi chiều. Bước vào phòng chỉ thấy Trần Liễu đang ngồi ở một chiếc bàn nhỏ góc phải, trên bàn đã bày sẵn một vài món ăn. Chính giữa căn phòng là một sa bàn lớn. Thấy Trần Cảnh bước vào, ông lên tiếng:
- Cảnh đến rồi hả, mau qua đây ngồi.
- Dạ thưa chú.
Nói rồi, Trần Cảnh đến ngồi vào bàn. Thủ vệ đã đứng ra cửa, trong phòng chỉ còn chú cháu hai người. Hai người bắt đầu ăn uống, món ăn không tệ, toàn là những món có thể cung cấp khí. Dù số lượng khí từ món ăn rất ít nhưng lại không có tác dụng phụ như đan dược nên ở mặt nào đó còn tốt hơn là dùng đan dược.
Loại thức ăn này cũng chỉ có những trưởng lão trong họ tộc mới được dùng vì giá nó không hề rẻ chút nào, hơn nữa đều có quy định cụ thể. Nên kể cả vợ con của các trưởng lão cũng chẳng mấy khi được ăn loại thức ăn này. Trần Cảnh dù không đạt đến vị trí đó nhưng cha cậu là tộc trưởng, với thân phận người thừa kế nên cậu cũng có quyền lợi này, tất nhiên không thể bằng các vị trưởg lão.
Khi ăn thì quy tắc của gia đình cậu là không nói chuyện nên hai người ăn uống rất nhanh liền xong. Lúc này cậu mời tò mò nhìn về phía sa bàn. Dãy núi lớn nổi bật, hình dáng dãy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-chien/898776/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.