Ba ngày sau,
Thành Phú Xuân, thủ phủ khu vực trung bộ Văn Lang.
- Đây là thành Phú Xuân, quy mô lớn như vậy.
Đó là cảm nhận đầu tiên của Trần Cảnh khi đến thành Phú Xuân. Sinh sống từ kinh Thành từ nhỏ. Có thể nói cậu cũng là người được tiếp xúc với tràng cảnh lớn. Nhưng quả thật tòa thành trước mắt vẫn khiến cậu kinh ngạc. Đập vào mắt đầu tiên chính là bức tường thành cao lớn.
Quả thực là rất cao, có lẽ phải tới ba, bốn mươi mét. Cao hơn cả tưởng thành ở kinh đô. Đặc biệt có rất nhiều tháp canh trên đó. Từ mỗi tháp canh có một cột sáng nối lên tời. Chúng hợp lại với nhau ở trên bầu trời trung tâm tòa thành. Từ mỗi cột sáng lại có một màng mỏng lan ra xung quanh, kết nối với nhau thành một màn chắn trong suốt. Nhìn từ xa như một cái bát úp xuống bao trọn tòa thành.
- Quản gia, sao kinh thành chúng ta không có tường thành cao như vậy. Mà cũng không có cái màng ánh sáng kia.
- Thiếu chủ, kinh thành là trung tâm quốc gia. Xung quanh có rất nhiều cứ điểm bảo vệ, Vị trí của nó gần như rất khó để kẻ địch đột kích tới nên tường thành không cần quá cao. Hơn nữa vì quy mô kinh thành quá lớn, nếu thường xuyên duy trì trận pháp phòng ngự sẽ rất tốn kém. Bình thường chỉ duy trì các trận pháp dò xét có hao phí nhỏ hơn. Hơn nữa kinh thành có rất nhiều cao thủ bảo vệ, cơ hội để kẻ địch đột kích gần như bằng không. Ở đây thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-chien/898770/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.