Edit + Beta: Tiểu Vũ
Cũng may ngoại trừ đoạn giới thiệu chấn động kia ra, grunt cũng không có nói thêm điều gì khác nữa.
Hắn và Ngải Tình giống nhau, ở trong phòng này đều là hai kẻ ngoại tộc, rất tự nhiên ngồi xuống bên cạnh Ngải Tình.
Cả buổi đó, hắn chỉ hát một bài.
Khi nhạc dạo vang lên, toàn bộ người trong phòng đều an tĩnh lại, không giống những người trước chọn hát những bài hát sôi động hiện hành, hắn thế mà lại chọn bài “You’re beautiful” (*) của James Blunt. Giọng hát trầm thấp, đây vốn là một bài hát buồn, lại thêm giọng hát của hắn, trong nháy mắt hấp dẫn sự chú ý của tất cả mọi người.
(*) Bài này đây nhé! https://www.youtube.com/watch?v=oofSnsGkops
Đến khi hắn buông mic ra, chị cô rất hưng phấn mà nắm chặt tay Ngải Tình.
“Hát hay quá, ” cô cũng cảm thán từ đáy lòng, “Anh cũng thích James Blunt?”
“Bạn gái trước của tôi rất thích James Blunt,” grunt đem mic đặt lên bàn, đôi mắt hơi cong cong, khiến cho cô không biết hắn là đang nói thật hay giả nữa, “Cô ấy thích nghe tôi hát thế nên tôi liền thuận tiện học mấy bài.”
Ngải Tình không nghĩ tới hắn lại bỗng nhiên nói đến vấn đề cá nhân, không biết đang quanh co cái gì.
Cũng may hắn cũng không có nói hắn mong muốn cái gì.
Nhưng chị cô thì lại không ngừng lắc cánh tay cô, dùng khẩu hình miệng nói: Không chỉ đáng yêu phát điên mà còn rất cưng chiều bạn gái nữa.
Ngải Tình quay đầu nhìn chị ấy, cũng không phát ra tiếng nói: Chị sẽ không vừa ý hắn đấy chứ?
Ánh mắt chị cô lấp lóe ánh sáng nửa ngày, sau đó rất nhanh gật đầu.
Trên đường trở về, chỉ có grunt ở cùng một khách sạn với các cô, tất nhiên là cùng bắt một chiếc taxi đi về. Chị cô từ đầu đến cuối đều tỏ ra mười phần thục nữ, đợi đến khi về phòng, lập tức kích động không thôi níu kéo cô: “Chị thật sự thích hắn, thật sự.”
“Thảo nào chị cả buổi đều đứng ngồi không yên, ” Cô không biết nên khóc hay nên cười nhìn chị ấy: “Ngay cả đến tên thật của hắn chị cũng không biết, chị không cảm thấy rất không đáng tin cậy sao?”
“Nhưng lần đầu tiên chị nhìn thấy hắn tim liền đập rộn lên. Giống như lần đầu tiên mày nhìn thấy solo.”
…
Ngải Tình trầm mặc trong nháy mắt.
Rất nhiều rất nhiều hình ảnh, không kịp kìm nén, liền điên cuồng hiện lên.
Cô nhớ lần đầu nhìn thấy solo, là năm cô 14 tuổi. Nhà cô bị cắt mạng, cô và chị rảnh rỗi buồn chán không có việc gì làm liền ra tiệm internet giết thời gian. Lúc đó cô đang chơi Lianliankan (1),bỗng nhiên chợt nghe thấy tiếng nói chuyện của một thanh niên, giọng nói cực kỳ êm tai.
(1) Lianliankan: giống trò pikachu bên mình nhé.
Không khống chế được quay đầu lại nhìn lén.
solo đang chống một tay lên quầy cùng nói chuyện với ông chủ tiệm net, từ ánh mắt đến khuôn mặt, đều tràn đầy ý cười, phảng phất như ánh nắng mùa hè, long lanh chói mắt.
Cô lúc đó như bị mê muội, lập tức kéo cánh tay chị cô: “Ngải Tĩnh Ngải Tĩnh, mau nhìn nam sinh kia đi.”
Bởi vì đang đeo tai nghe lại không khống chế được âm lượng tiếng nói, chị cô còn chưa kịp quay đầu lại, solo đã nhìn về phía cô rồi…
Hành lang chưa bật đèn.
Cô ở trong bóng tối, cởi giày, chân trần đi vào toilet, mở nước, lấy tay hứng nước hất lên mặt.
Cảm giác lạnh lẽo, rất nhanh liền đè xuống tất cả ký ức đó.
Cô cầm khăn mặt lau mặt: “Đàn ông thi đấu thể thao điện tử không tốt đâu, là một nghề nghiệp không có tiền đồ, giống như các vận động viên khác vậy, cuộc sống sinh hoạt đơn điệu, chỉ có huấn luyện. Chị cuối cùng sẽ rất đau khổ, đối với bọn họ mà nói thì chỉ có đồng đội mới là người thân, bạn gái và các thứ khác đều là người ngoài hết.”
Cô suy nghĩ một chút, liền bồi thêm một câu: “Hãy nghĩ đến khi chị giới thiệu bạn trai với người ta đi, mọi người đều nói chồng tôi làm ngân hàng, chồng tôi là nhân viên nhà nước,… chị sẽ nói như thế nào? Nói bạn trai chị chơi game?”
“Chị không để ý, ” chị cô tựa ở cửa nhà tắm, cắn môi nở nụ cười, nhìn cô: “Nói thật đi, mày hối hận sao?”
“Không biết nữa, có đôi khi thấy hối hận, có đôi khi lại cảm thấy khó có được một việc gì đó khiến em cố chấp, cảm giác đó rất tuyệt. Nhưng mà, thi đấu thể thao điện tử không phải là một nghề ổn định là thật, ” cô đi vào trong phòng, liếc nhìn laptop trên bàn, “Nhất là sau thời kì đỉnh cao, có thể sẽ rất khó thích ứng được với cuộc sống sinh hoạt bình thường.”
Dưới góc phải màn hình có một thông báo có email mới.
Hòm thư này trước đây cô hay dùng, cô đã đặt mua rất nhiều tin tức về thể thao điện tử, đến bây giờ cô vẫn không thể nào vứt bỏ được.
Mở email, quả nhiên là tin tức về giải đấu thể thao điện tử quốc tế.
“WCG 2010 vòng loại khu vực Trung Quốc sắp kết thúc.
WCG 2010 vòng loại khu vực Trung Quốc đã kết thúc 13 trạm, mà hai trạm cuối cùng là Quảng Châu và Thành Đô cũng sẽ diễn ra vào cuối tuần này. Sau khi kết thúc vòng loại, trận chung kết sẽ được thông báo là sẽ tổ chức vào ngày 23-25 tháng 7 tại địa điểm cũ Thượng Hải.”
Kế tiếp là một danh sách đội nào sẽ đấu với đội nào.
Sau khi cô xem hết, chị cô lại gần, chỉ vào tên grunt: “Đi xem không? Vừa khéo ở ngay Quảng Châu.”
Ngải Tình không hé răng.
Loại thi đấu kiểu này, có thể sẽ nhìn thấy rất nhiều khuôn mặt quen thuộc.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Tết nguyên tiêu vui vẻ ~