Cả người An Tịnh Tuyết run lên bần bật, hai mắt mở to kinh hoàng. Cô bé muốn lùi thêm về phíasau nhưng lại phát hiện lưng mình đã chạm vào thành thùng xe.
“Đừng sợ, lại đây nào bé con, tao sẽ cho mày sung sướng. Hệt như…con-bạn-của-mày.”
Gã đàn ông dữ tợn gằn từng tiếng rồi kéo đầu của An Tịnh Tuyết đập mạnhxuống sàn. An Tịnh Tuyết bị cú va chạm làm cho choáng váng dữ dội, trêntrán cũng chảy máu, hầu như không còn cử động được.
“Roẹt!”
Âm thanh vải vóc bị xé lại lần nữa vang lên, chiếc váy vốn đã chắp vá naycàng rách nát thảm hại. An Tịnh Tuyết tuyệt vọng nhắm mắt chờ sự xâmphạm của gã đàn ông. Có lẽ…chết đi sẽ tốt hơn. Cô bé đã quá mệt mỏi rồi, dù có ngoan ngoãn thế nào, vâng lời thế nào, kết quả cuối cùng vẫn làbị bỏ rơi.
“Cha mẹ, chờ con, con sắp tới đây. Thi Thi à, mình sẽ không để bạn phải đi một mình.”
Nước mắt không ngừng chảy ra từ hốc mắt An Tịnh Tuyết. Cô bé để mặc cảm giác ghê tởm từ sự sờ soạng của gã đàn ông bạo lực, cả người cứng đơ nhưngười chết. Đột nhiên, trong đầu An Tịnh Tuyết thoáng hiện lên nhữngngày tháng hạnh phúc bên cha mẹ, những lúc vui vẻ cười đùa bên Lam ThiThi, cuối cùng là những hình ảnh đẫm máu đáng sợ. Ba mẹ chìm trong vũngmáu đỏ tươi, khuôn mặt xinh xắn của Lam Thi Thi cũng ngập ngụa trong màu đỏ ấy, màu đỏ, thật nhiều màu đỏ.
“Tiểu Tuyết, con phải kiên cường lên, đừng chỉ vì té ngã mà khóc như thế.”
“Tiểu Tuyết đừng khóc, ngoan,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-chet-mim-cuoi-ba-xa-sat-thu-cua-tong-tai-hac-dao/185576/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.