Từ đêm xảy ra vụ giếtngười kinh hoàng đó, An Tịnh Tuyết đến sống chung với hai vợ chồng AnĐiền Phong đã tròn ba tuần. Mấy ngày đầu, cô bé không hề động một hạtcơm hay nói chuyện, chỉ ngồi co ro trong phòng riêng, ngủ cũng khôngchịu ngủ, chỉ mở to đôi mắt trống rỗng nhìn bức tường đối diện. An ĐiềnPhong nhìn cháu mình ngày càng gầy yếu thì vô cùng đau lòng, nhưng mặckệ ông an ủi, khuyên bảo thế nào, cô bé vẫn giống như không nghe thấy.Khi An Điền Phong tìm vợ giúp đỡ, Lưu Tuệ lại đang bù đầu nghiên cứuluật thừa kế với mục đích làm sao nuốt trọn số tài sản to lớn của ba mẹAn Tịnh Tuyết để lại, còn thời gian đâu mà lo việc khác nữa. Thậm chí,bà ta còn vô trách nhiệm mà nói:”Chắc nó điên rồi, ông cứ dẫn đến bệnhviện tâm thần đi, đỡ tốn cơm.” An Điền Phong rất bất mãn vì thái độ vôtrách nhiệm của Lưu Tuệ, vừa định mở miệng răn dạy thì bà ta đã chặn đầu trước, choe chóe liệt kê một đống lỗi lầm cùng thiếu xót của ông, sauđó than bản thân vì thế mà sống khổ sở đến mức nào. Mỗi lần như thế, AnĐiền Phong lại chùn bước nhượng bộ. Trước đây Lưu Tuệ vốn là con gáicưng của ông bà Lưu, từ nhỏ đến lớn đều sống an nhàn sung sướng, sau khi lấy ông mới bắt đầu phải động tay vào công việc nhà. Nhìn bàn tay trắng nõn ngày nào giờ đã đầy vết chai của vợ, An Điền Phong thở dài một hơirồi ra ngoài, có trách thì cũng trách ông vô dụng thôi.
Sau hômbàn chuyện với Lưu Tuệ không thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-chet-mim-cuoi-ba-xa-sat-thu-cua-tong-tai-hac-dao/185573/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.