Trần Ngọc Nhiên vừatựa người vào gốc cây liền cảm thấy có gì đó không bình thường. Cô taquay đầu lại, nhưng không phát hiện được gì ngoài một mảng rừng vắnglặng. Mặc dù thế, cô ta vẫn cảm thấy sống lưng lạnh toát. Trần NgọcNhiên bỗng có chút sợ hãi, cô ta muốn rời khỏi, nhưng lại sợ mất mặttrước An Tịnh Tuyết nên đành phải bất đắc dĩ đứng đó.
“Cô, côcũng lại đây đi.” Trần Ngọc Nhiên cau có nói, trong lòng thầm nghĩ nếucó chuyện gì xảy ra cũng phải lôi An Tịnh Tuyết xuống cùng.
AnTịnh Tuyết cười cười, thật sự làm theo lời Trần Ngọc Nhiên nói, khôngnhanh không chậm bước tới. Đang khi Trần Ngọc Nhiên đắc ý và đỡ sợ hơnmột chút, An Tịnh Tuyết lại đột nhiên dừng lại.
“Sao, sao cô không đi tiếp?”
Trần Ngọc Nhiên nóng nảy nói, hình như cô ta vừa nghe thấy tiếng động ở phía sau.
An Tịnh Tuyết cúi đầu, thong thả nhặt một cành cây từ dưới đất lên rồi bẻlàm đôi. Rất nhanh, trên tay cô đã suất hiện một khúc cây dài tầm 15cm,cực kì thanh mảnh nhưng không kém phần sắc nhọn. Người bình thường nhìnvào đều cảm thấy hành động của cô rất ngớ ngẩn, nhưng không ai biết rằng chỉ trong chốc lát nữa thôi, nó sẽ trở thành một thứ vũ khí không hềthua kém dao súng. Một lưỡi hái tử thần.
“Còn chưa muốn xuất hiện sao?”
An Tịnh Tuyết nhìn mảng rừng phía sau Trần Ngọc Nhiên, nhẹ nhàng mở miệng.
Trần Ngọc Nhiên còn chưa kịp phản ứng, cánh tay phải đã đột nhiên bị bắtlấy, chiếc máy ảnh lập tức rơi xuống mặt đất tạo nên tiếng động chóitai. Cô ta sợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-chet-mim-cuoi-ba-xa-sat-thu-cua-tong-tai-hac-dao/1492042/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.