Thịnh Diệp Kiêu đương nhiên cũng biết An Tịnh Tuyết đang giữ khoảng cách với mình, trong lòng càng thêm cảm thấy hứng thú. Ngay từ lần đầu tiên gặp An Tịnh Tuyết, hắn ta đã nhìn ra cô không giống với những con mồi trước đây của hắn rồi. Bề ngoài luôn nở nụ cười rất thân thiện, nhưng lại có một trái tim sắt đá và cẩn thận vô cùng, một người không dễ dàng rung động trước cái bẫy dịu dàng và ngọt ngào của hắn, hay bất cứ ai. Con mồi có tính thách thức cao như thế này, quả thật trăm năm khó gặp, nên, hắn tuyệt đối sẽ không bỏ qua.
“Hình như chúng ta hơi khách sáo với nhau rồi. Hay là thế này đi, thầy sẽ gọi em là Tiểu Tuyết, còn em gọi thầy là thầy Kiêu, như vậy sẽ tự nhiên và thoải mái hơn nhiều, em thấy có được không?” (Ngôn Ái: Chương trước mình sửa câu của chị Tuyết thành “chào buổi sáng, thầy Thịnh” nhá, nhưng do pic nên vẫn chưa hiện kết quả chỉnh sửa được)
Nếu là cô gái khác, nhất định sẽ bị chất giọng trầm ấm của hắn mê hoặc mà lập tức đồng ý ngay. Nhưng An Tịnh Tuyết thì khác, cô chỉ cảm thấy hơi ghê tởm. Nha, cô mới không muốn thân thiết với một tên biến thái như vậy đâu, tổn thọ lắm.
“Thầy Thịnh cứ đùa, chúng ta là thầy trò, vẫn nên xưng hô xa cách một chút thì tốt hơn, nếu không bị người khác hiểu lầm thì không hay đâu ạ.”
Câu trả lời thẳng thừng của An Tịnh Tuyết khiến Thịnh Diệp Kiêu hơi cứng người lại một chút, nhưng hắn rất nhanh lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-chet-mim-cuoi-ba-xa-sat-thu-cua-tong-tai-hac-dao/1492038/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.