Con suối ở cách chỗ lớp An Tịnh Tuyết cắm trại khá gần, từ xa đã có thể nghe thấy tiếng nước chảy róc rách vô cùng êm tai cùng luồng hơi ẩm mát lạnh. Ở hai bên bờ, cây cỏ mọc thành từng bụi xanh ngắt, nổi bật trên tấm nền đó lại là vài đóa hoa dại đủ màu sắc trông cực kì xinh đẹp. Vì trời đã hoàng hôn nên con suối phản chiếu màu mây, mang trên mình một lớp áo vàng óng như kim sa, quyến rũ không thể nói thành lời.
Đám thiên kim tiểu thư vốn quen cuộc sống hiện đại ở thành phố, nay lại thấy được cảnh đẹp mang đậm chất thiên nhiên như thế này thì phấn khích cực kì. Nhiều người lập tức lôi điện thoại ra, tụ tập thành tốp ba tốp năm chụp hình, tiếng cười đùa nói chuyện truyền tới không ngớt. An Tịnh Tuyết lại hoàn toàn tách biệt với bọn họ. Cô ngồi tựa lưng vào một gốc cây lớn gần đó, tiếp tục việc ngắm cảnh đã bị Trần Phùng làm gián đoạn lúc nãy. Còn vấn đề tắm rửa gì đó, cô đã làm xong từ trước khi bọn họ tới đỉnh núi từ lâu rồi.
Thấy trời có dấu hiệu sắp tối, An Tịnh Tuyết không còn cách nào khác mới phải nhắc nhở đám thiên kim tiểu thư đang mải mê vui chơi kia:
“Mọi người tắm nhanh đi, trời sắp tối rồi.”
Đám thiên kim tiểu thư nghe vậy liền cuống lên, vội vàng cởi quần áo xuống nước. Tuy nhiên, lúc này lại xảy đến một vấn đề phiền toái mới. Đó là…nước quá lạnh!
“Á á á, nước lạnh quá, đừng xuống đây a.”
“Mẹ ơi, chết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-chet-mim-cuoi-ba-xa-sat-thu-cua-tong-tai-hac-dao/1492036/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.