- Minh chủ về tay Tiêu Thu Thủy ngươi, Thiên hạ Anh hùng lệnh về ChuThuận Thủy ta, như thế là vẹn cả đôi đường... Ngươi không xen vào việccủa ta, ta cũng không can thiệp đến chuyện của ngươi.
Chu Thuận Thủy tỏ rõ thái độ:
- Tối nay cao thủ như mây, ta biết điều đó, nhưng trong đó có bao nhiêu người là thủ hạ của ta, chư vị có biết không?
Tiêu Thu Thủy bỗng có một cảm giác. Xung quanh chen chúc chật chội, hắnlại cảm thấy trời đất tang thương, cho dù ánh bình mình cũng nhuộm mộtmảng trống rỗng, hắn không có nơi nương tựa, không còn người thân, ngoài Tiêu Tuyết Ngư sống chết chưa rõ ra, không còn ràng buộc gì nữa. Giữađất trời, chỉ có một mình kẻ đau thương hắn, độc lai độc vãng. Nhưng mơhồ lại có tiên hiền tiên liệt, mở đường cho Thần Châu, đời nay có dũngtướng quốc sĩ, giết địch vì nước... Hắn đột nhiên khẳng định được điềuhắn nên làm. Hắn đứng lên, cao lớn như thần.
- Ngươi không xứng.
Ánh mắt Chu Thuận Thủy co rút lại, cười hung tợn, chợt vỗ tay một cái.
Một người theo tiếng mà phóng lên, trong tay lóe lên bảy đốm sáng lạnh, bắn thẳng về phía Tiêu Thu Thủy.
Tiêu Thu Thủy tuy bị thương nặng, nhưng cũng chưa đến mức không thể tránh né!
Hắn không tránh nổi là vì hắn không dám tin, người đó cũng hạ độc thủ với hắn!
Hắn trúng năm mũi phi tiêu.
Phi tiêu bắn trúng người Tiêu Thu Thủy, lập tức văng ngược ra ngoài,theo đó là máu tươi phun trào. Hắn tuy không tránh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-chau-ky-hiep/2885063/quyen-7-chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.