Người: lông mày rậm hơi xếch, ánh mắt thâm sâu mà xa cách, chất chứa đại chí!
Kiếm: dài ba thước bảy tấc, vỏ kiếm cũ kỹ, chuôi kiếm khắc chữ triện “Trường Ca”.
Địa điểm: chùa Thiếu Lâm Tung Sơn.
Tiêu Thu Thủy quỳ trước bia mộ, không có tiếng khóc than nhưng lệ rơi đầm đìa.
Tuyết đã nhẹ nhàng đậu xuống trên ngọn cây. Tuyết tới rồi sao?
... Tuyết đã tới gần rồi.
Tiêu Thu Thủy chỉ cảm thấy xuân lạnh se sắt, bất giác siết chặt hai tay.
Kiếm đeo sau lưng hắn cũng vương đầy hoa tuyết.
Bên cổ tùng, cạnh bia mộ, có ba người.
Ba người đã chờ đợi rất lâu rồi. Họ biết, có bia mộ, chỉ cần Tiêu Thu Thủy chưa chết thì nhất định sẽ tới bái tế.
Bọn họ là Tả Khâu Siêu Nhiên, một trong “Tứ huynh đệ” ngày trước củaTiêu Thu Thủy, cùng với Bảo An La Hải Ngưu, Châu Giang Sát Tử trongQuảng Đông ngũ hổ.
Tiêu Thu Thủy chậm rãi đứng dậy.
Tiếp đó hắn quay sang phía ba người, ôm quyền.
Ba người yên lặng ôm quyền, đi về phía hắn.
Sát Tử vẫn đầy uy phong như ngày trước, tiếng hắn nhỏ giọng nói vẫn to như gió bắc rít gào:
- Tiêu đại ca, Lưởng Quảng bát hổ chúng tôi đã hẹn ước với đồng đạo, chỗ liên lạc chính đặt ở Hồ Nam, chuyên đối phó với đám cẩu tặc Quyền Lựcbang, Chu đại thiên vương.
Tiêu Thu Thủy gật đầu:
- Rất tốt, rất tốt.
Ánh mắt liền chuyển sang phía Tả Khâu Siêu Nhiên.
Châu Giang Sát Tử nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-chau-ky-hiep/2885023/quyen-6-chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.