Tiêu Thu Thủy nói:
- Kỳ thực anh hùng bàn luận cũng không phải là không thể không có rượu.
Lý Trầm Chu càng đồng cảm, cười sảng khoái, nói:
- Đúng đúng đúng, lão đệ thực là hợp ý ta. Chỉ có loại tầm thường mớicần phải chén rượu trong mới nói được hào ngôn tráng ngữ, ha ha ha!Chúng ta há lại chỉ như thế!
Bỗng nhiên nghiêm mặt nói:
- Đây là lần thứ hai ta trông thấy đệ, đệ có biết không?
Tiêu Thu Thủy lại ngạc nhiên:
- Ta chưa từng gặp huynh mà.
Lý Trầm Chu cười cười, Tiêu Thu Thủy vẫn kiên trì:
- Nếu ta đã từng thấy huynh, nhất định sẽ nhớ.
Lý Trầm Chu cười vang vọng như từ trên đỉnh núi xa xăm:
- Ta trông thấy đệ, đệ không trông thấy ta, bởi vì ở cách nhau quá xa.
Y tiếp:
- Nhãn lực đệ không tốt được như ta.
Ánh mắt Tiêu Thu Thủy sáng lên:
- Phải chăng là....
- Phải chăng là chỗ giao giữa Đại Độ Hà và sông Thanh Y....
Lý Trầm Chu mỉm cười, gật đầu.
.... Khi nhóm Tiêu Thu Thủy tới một dải núi Quan Âm, trên trời mưa phùnlất phất, nước sông cuộn trào muôn hình vạn trạng, từng đợt sóng lớnkinh tâm động phách giữa chốn mêng mang, lòng sông có một chiếc thuyềnnhỏ, trước sau vẫn chìm nổi giữa sóng dữ không trôi đi.
... Nước sông cuồn cuộn, sóng lớn ngập trời, người ở trên cầu xích sắtbị khí phách bài sơn đảo hải đó chân nhiếp, tâm lý sợ hãi trước tự nhiên bao la cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-chau-ky-hiep/2885017/quyen-6-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.