Hòa thượng bị kéo vào thân gầy như củi khô, nhưng đôi mắt lại sáng lấp loáng có thần.
Đáng tiếc ông cũng đã bị điểm huyệt, không thể cử động chút nào.
Cung Sát trở tay khống chế hòa thượng đó, Ngao Sát rút đao.
Đoản đao, dài một thước năm tấc, hàn quang ào ạt, kề bên cổ hòa thượng, lưỡi đao đã cắt vào thịt, hai bên da thịt trắng bệch, chỗ lưỡi đao có máutươi rỉ ra.
Hòa thượng kia lại rất bình tĩnh, thản nhiên chào hỏi:
- Phương trượng.
Thiên Chính chắp tay.
Hai người đưa mắt trao đổi, ánh mắt hoàn toàn thông hiểu, thần sắc đều rất an tường.
Dư Sát cười lạnh:
- Ngài đương nhiên là biết ông ta chính là người đứng đầu Tụng Kinh đường của Thiếu Lâm các vị, Mộc Điệp đại sư đúng không?
Thiên Chính đại sư không trả lời.
Dư Sát lại nhìn ra được, Thiên Chính không hề bình tĩnh như vẻ bề ngoài,bởi vì ánh mắt Thiên Chính đã có tình cảm, vốn thần thái có chút lánhđời, lại chuyên chú đó đã biến thành lo lắng và đau buồn.
Dư Sát biết đã đánh trúng điểm yếu hại của đối phương. Hắn còn muốn phải xoáy sâu hơn nữa, vì thế hắn nói:
- Ông ta là sư đệ của ngài, vừa là một mạng sống, cũng không phải là phản đồ, ngài muốn giữ một tay một chân Tiêu Thu Thủy, hay là muốn cứu ôngta một mạng?
Mộc Điệp đại sư là cao tăng Thiếu Lâm, hơn nữa cònlà một trong vài vị tăng nhân quan trọng duy trì mệnh mạch tông pháiThiếu Lâm.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-chau-ky-hiep/2884985/quyen-5-chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.