“Roạt” một tiếng, Mạc Phi Oan nhảy lên khỏi đất, hỏi:
- “Yên vũ mông mông” của ta thế nào?
Đỗ Nguyệt Sơn trừng mắt, giận giữ quát:
- Ngươi còn trò mèo nào nữa thì dùng ra hết đi!
Mạc Phi Oan cười đáp:
- Vậy phải xem ngươi muốn loại nào. Ta còn có “Xuân hàn liêu tiễu”, Thusắc liên ba”, “Hạ nhật viêm viêm”, “Tuyết hoa phiến phiến” (*)các loại,ngươi chọn thứ nào?
Đỗ Nguyệt Sơn dợm xông lên, nhưng ông bỗng nhìn thấy một thứ, vội cố ghìm cảm xúc lại, nói:
- Các ngươi ỷ đông người, lại giở trò đánh lén, sao xứng là anh hùng hảo hán?!
Mạc Phi Oan ung dung cười:
- Nhớ năm xưa, cái đám gọi là người trong bạch đạo các ngươi, mười sáumôn phái lớn, cùng Quyền Lực bang bọn ta hợp lực vây công Yến Cuồng Đồ,sao không thấy nói ỷ đông hiếp ít?
Lão cười cười, lại tiếp:
- Huống hồ địch ta giao chiến, tranh đấu sống chết, có thể thắng được là tốt rồi, còn tính toán cái gì quy củ giang hồ nữa.
Tổ Kim Điện vươn cái đầu trọc, cười nói:
- Nếu nói người đông, các ngươi có sáu tên tới, bọn ta bố người, rút cuộc thì ai nhiều ai ít?
Âm Công cười lạnh:
- Cho nên hôm nay các ngươi sẽ phải chết ở đây, cứ nhận mệnh đi.
Đỗ Nguyệt Sơn chỉ cảm thấy lòng bàn tay đổ mồ hôi, hoàn cảnh hôm nay đúng là không còn chút sinh cơ.
Mạc Phi Oan cười âm u:
- Nếu các ngươi không tới thì ta sẽ sang bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-chau-ky-hiep/2884979/quyen-5-chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.